Đại đội trưởng gọi điện thoại đến thôn của Tề Quốc Tú, kêu đại đội trưởng bên kia báo cho Tề Quốc Tú vào thành phố nhận tro cốt của em trai, chuyện còn lại ông ấy mặc kệ.
Ông ấy còn phải báo tin tốt cho bác hai gái nữa!
Bà cụ Đường đứng ở trên phân xưởng, chắp tay sau lưng, nét mặt vô cùng nghiêm túc, đôi mắt còn sắc bén hơn cả mắt chim ưng, bà ấy nhìn chằm chằm vào công nhân kỹ thuật đang làm việc với ba mươi máy dệt vớ, không ai dám hó hé gì dưới mí mắt của bà ấy.
Đại đội trưởng kêu bà ấy ra, trong phân xưởng ngập tràn âm thanh máy móc, rất ồn ào, có nói chuyện cũng không nghe rõ.
“C.h.ế.t rồi? C.h.ế.t thế nào?”
Giọng nói của bà cụ Đường cao lên, mặt mũi ngập tràn hưng phấn.
“Có nói là do bị ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t, trên người cũng không còn miếng thịt nào hoàn hảo.”
Thật ra đại đội trưởng có hơi nghi ngờ, ch.ó gì mà hung ác thế? Còn hung ác hơn cả con ch.ó vàng do con bé Niệm nuôi nữa?
“Ông trời mở mắt rồi, c.ắ.n hay lắm, c.ắ.n c.h.ế.t tên khốn kiếp đó!”
Bà cụ Đường vỗ vào đùi một cái chách, bà ấy không che giấu chút vui vẻ nào, gần đây biểu hiện của ông trời thật không tệ, sau này bà ấy sẽ không mắng ông trời mắt mù nữa.
Bà cụ Đường không ngừng vui vẻ, cười toe toét hớn hở trở về phân xưởng, còn chia sẻ tin tốt với mọi người.
“Bị ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t rồi, tim gan phèo phổi gì cũng bị moi ra ăn sạch, hà… ông trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030866/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.