Da mặt Chu Tư Nhân dày, cứ quấn chặt đi theo, lý do Đường Niệm Niệm còn chưa cho anh ta ăn đ.ấ.m là vì muốn làm rõ mục đích của anh ta.
Mới đến Đường Thôn, việc đầu tiên lại muốn tìm cô, nhất định phải có âm mưu gì đó.
Cô cố ý dẫn dắt, Chu Tư Nhân quả nhiên đã lộ ra chút âm mưu.
"Đường Niệm Niệm, em có biết trong Đường Thôn của các em có nhà tư sản nào lớn không?"
"Không biết, Đường Thôn đều là một nghèo hai tay trắng, ngay cả địa chủ cũng không có!"
Đường Niệm Niệm nghĩ ngợi, cô tất nhiên biết, vì nhà tư sản lớn đó chính ông cố của ông cố của ông cố của ông cố của ông cố của ông cố cô.
Thật ra Đường Thôn chính là quê nhà của cô.
Ông cố của ông cố của ông cố của ông cố của ông cố của ông cố cô sau khi rời khỏi Đường Thôn đến Thượng Hải đã trở thành ông chủ lớn.
Nhưng tới đời nhà cô thì không còn ai ở Đường Thôn nữa, nhóm ông cụ Đường Thanh Sơn và đại đội trưởng cũng cách nhà cô tới ngũ phục[1], chỉ có thể coi là cùng họ nhưng khác nhánh.
[1]Ngũ phục: là những người cùng tông tộc, theo thế thứ mà mặc tang phục, chia ra 5 hạng: Đại tang, Tư thôi (còn gọi là Cơ niên),Đại công, Tiểu công và Ti ma.
"Em không biết cũng là bình thường, nhà tư sản lớn đó tên là Đường Diệu Tổ, mười ba tuổi đã rời khỏi Đường Thôn, sau khi đến Thượng Hải mới giàu lên, lúc đó có lẽ là vào thời tiền triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030777/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.