"A... Đường Niệm Niệm, cô lên cơn thần kinh gì vậy!"
Liễu Tịnh Lan thở hồng hộc kêu lên, cô ta đưa tay kéo đám cỏ, kết quả lại kéo được cái gì đó mềm mềm, lúc cô ta nhìn kỹ lại, hồn cũng bị dọa bay.
"A..."
Liễu Tịnh Lan thét chói tai, nhảy dựng lên, tay vẫn còn nắm chặt đống bùn kia, con giun đang giãy c.h.ế.t trong đó lại càng uốn éo lợi hại hơn.
Chu Tư Nhân hứng thú quan sát Đường Niệm Niệm, người thật còn đẹp và sinh động hơn cả trong hình, tính khí này cũng rất hợp với anh ta.
Anh ta thích những cô gái hoạt bát can đảm, còn loại con gái điềm đạm nho nhã cười không lộ răng anh ta đến nhìn cũng không muốn nhìn.
"Xin chào, anh tên là Chu Tư Nhân, là thanh niên tri thức đến từ Bắc Kinh, sớm đã nghe tới tiếng tăm của em như sấm đ.á.n.h bên tai!"
Chu Tư Nhân chủ động vươn tay, đã vậy còn nặn ra một nụ cười tự cho là rất đẹp trai, chiêu này của anh ta đã quyến rũ được vô số con gái ở Bắc Kinh, bách phát bách trúng.
Thế nhưng.
Đường Niệm Niệm không thèm đếm xỉa tới anh ta, tay cũng không duỗi ra.
Tay của Chu Tư Nhân cứng đờ giữa không trung khoảng một phút, nụ cười trên mặt cũng dần dần biến mất, anh ta lúng túng thu tay lại, cười gượng nói: “Anh có chút tự cho mình là đúng rồi, có lẽ chỗ các em không quen bắt tay."
"Anh tìm tôi làm gì? Muốn báo thù thay cho Liễu Tịnh Lan à?"
Đường Niệm Niệm hỏi thẳng.
Cô không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030776/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.