Thẩm Kiêu cười khẽ, đi nhanh hơn, đuổi kịp cô rồi nhẹ nhàng giải thích: “Mấy năm nay tôi đều phải chấp hành nhiệm vụ, không thể liên lạc với bên ngoài, không phải cố ý không viết thư cho em.”
“Tôi còn tưởng anh quỵt nợ đấy, ăn của tôi nhiều đồ như vậy kia mà!”
Đường Niệm Niệm hừ một tiếng, lúc còn nhỏ có thể ăn nhờ, đồ ăn ngon của cô đều đưa cho tên vô lương tâm này ăn, kết quả vừa rời đi đã không còn tung tích gì.
“Tôi vẫn luôn nhớ kỹ, tiền lương đều để dành cho em hết.”
Thẩm Kiêu càng cười tươi hơn, còn móc sổ tiết kiệm trong túi ra, bên trong là toàn bộ tiền lương mấy năm qua của anh, còn có cả tiền thưởng, anh ở quân đội cũng không tiêu bao nhiêu, gần như đều để tích góp.
“Tôi cầm tiền lương của anh làm gì?”
Đường Niệm Niệm trợn mắt, cô cũng không phải vợ của tên này, cầm tiền lương không danh không phận rất khó nói.
“Trước kia đã nói rồi, tiền tôi kiếm đều đưa cho em, Niệm Niệm, em đồng ý rồi.”
Giọng điệu của Thẩm Kiêu có hơi đáng thương, rõ ràng là khuôn mặt lạnh lùng người sống chớ lại gần, bây giờ lại có chút ai oán, giống như Đường Niệm Niệm phụ bạc anh vậy.
“Anh không tìm bạn gái đi? Tiền lương để vợ anh quản lý chứ!”
Đường Niệm Niệm tức giận, từ chối không nhận sổ tiết kiệm.
“Không tìm, cho em!”
Giọng của Thẩm Kiêu rất kiên định, còn có chút nuông chiều, thấy Đường Niệm Niệm không chịu nhận, anh dứt khoát bước tới chặn cô lại, một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030617/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.