"Chờ khi nào có thời gian chúng ta đến điền trang đi, phía sau điền trang có ngọn núi, phía sau ngọn núi đó có cả một dãy núi cơ, chúng ta tìm một chỗ hẻo lánh cho ngươi dùng tinh hạch." Thấy hắn đã bình tĩnh lại, Khỉ Quả hài lòng nói.Thật ra tu chân càng tốt hơn, nhưng cô đã từng lén lút kiểm tra cho Kỳ Hạc, đều không có linh căn, cũng không biết tại sao, chẳng lẽ pháp tắc nơi này không thể tu luyện? Khỉ Quả không ăn được nho thì cho rằng nho chua nghĩ."Được." Lúc này Kỳ Hạc đã hoàn toàn bình tĩnh lại, hắn đúng là đã quá mức mong chờ và kích động, như vậy không tốt, kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.Sau khi thương lượng xong, hai người trở về ăn sáng, sau đó Khỉ Quả chuẩn bị chuyện mở tiệm.
Cô định mở một tiệm thịt nướng có đồ uống lạnh và kem, sau khi trải qua suy nghĩ, cuối cùng Khỉ Quả còn thêm cả món lẩu.Thời đại này có món lẩu, tên là canh cổ đổng, nhưng mà không cho thêm ớt, chỉ có hạt tiêu thôi, được vận chuyển đến từ Vân Châu.
Vân Châu thuộc khu vực khí hậu á nhiệt đới, thời tiết nóng ẩm, thân thể người dễ bị khí nhập, ăn nhiều gia vị cay có thể giảm bớt khí trong người.Cô không có nhiều ớt, trong không gian cũng chỉ có nửa mẫu, nhưng quả ớt to bằng quả cà tím, vị cực kỳ cay, chỉ cần một quả trộn với các nguyên liệu khác làm thành tương ớt, một thìa nhỏ thôi đã có vị siêu cay rồi.Nhưng thật ra có thể chèo chống được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-den-co-dai-ngon-tinh/4558012/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.