Hội quán Hồng Diệp được thiết kế rất kỳ công, bên phải đại sảnh lầu một là dãy núi đá, đường đi được bố trí dọc theo đường song song, cây tử đằng từ mái nhà cong rũ xuống, cuối đường có một tòa lâm uyển thấp thoáng giữa rừng phong, cũng chính là địa điểm đấu giá từ thiện lần này. Lối vào lâm uyển có một cây cổ thụ lớn, hai mỹ nữ mặc sườn xám đứng ở dưới tàng cây chờ đón khách quý vào trong. 
Từ Ly Phỉ đến nơi vừa đúng 5 giờ, Khanh Nguyên nửa đường gửi đến một cái tin nhắn, nói sẽ đến muộn một chút. Cô không có thư mời trong tay, liền đứng ở bên lối đi bên cạnh chụp vài tấm ảnh. 
Nhiếp ảnh phân ra rất nhiều trường phái, Từ Ly Phỉ tôn trọng chủ nghĩa tự nhiên, phong cách theo đuổi có thể xem như là tác phẩm • Henry • của Ái Mặc Sinh. Cô nghĩ đến xuất thần, không để ý liền bị hai đứa trẻ đang đùa nghịch bên cạnh va phải, bao tay rơi vào bụi cỏ cạnh lối đi. Một trong hai đứa trẻ đó quay lại rối rít xin lỗi: “Thật sự xin lỗi chị a~.” Cô cười cười, rẽ đám cỏ đi vào nhặt bao tay. 
Từ góc này có thể quan sát khá rộng, cô chợt có chút hứng thú nhìn ra cảnh bên ngoài. Cách đó không xa có một gốc cây cổ thụ, dưới tàng cây có ghế dài. Nhặt lên bao tay, tầm mắt Từ Ly Phỉ qua đám ngọn cỏ dừng ở chiếc ghế dài, cảm thấy cảnh tượng cực giống trong bộ phim điện ảnh《 Nặc Đinh Sơn 》cô từng xem. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mac-hi/3049198/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.