Điệp Vũ nhìn Nhược Trúc, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm cả lưng.
Mặc dù bản năng của hắn gào thét chạy ngay đi!. Nhưng hắn cố dùng lý trí để khống chế cơ thể mình đứng im.
Theo kinh nghiệm của hắn ở kiếp trước thì khi đối mặt với chó điên tuyệt đối không nên bỏ chạy.
Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, hắn nói:
“Chào Nhược Trúc cô nương, thật không ngờ được gặp cô ở đây.”
“Ờ! ta cũng không ngờ là được gặp ngươi ở đây.” Nhược Trúc nói, cô ta cười mà như không cười.
“Haha gặp nhau là có duyên, các cô cứ ở đây đi ta ra ngoài kêu thức ăn!” Điệp Vũ đứng dậy ra khỏi phòng.
Khi hắn vừa ra khỏi cửa phòng thì một sợi roi trói quanh người hắn hất hắn bay ngược về bên trong.
Nhược Trúc lạnh lùng nói:
“Sau những chuyện mà ngươi làm với ta thì ngươi tưởng rằng có thể bỏ đi được sao?”
Đang bất ngờ không hiểu chuyện gì, Tiêu Ngưng lên tiếng hỏi:
“Nhược Trúc tỷ, tỷ biết hắn sao?”
“Ừ! ta biết hắn, tại sao hắn ta lại ở đây?” Nhược Trúc hỏi lại.
Mộc Kiều từ lúc nào đã rời khỏi người Mộc Linh, bây giờ cô mới phát hiện Điệp Vũ ở đây, cô bất ngờ kêu lên:
“Ủa! Tại sao nam nhân của Nhược Trúc tỷ lại ở đây?”
Câu nói đó giống như một quả bom thả thẳng vào căn phòng. Cả căn phòng như bùng nổ.
“Nam.. nam nhân? Hắn ta là nam nhân của Nhược Trúc tỷ?” Mộc Linh kinh hãi nói.
“Tiểu Kiều! Muội nói bậy gì đó?” Nhược Trúc đỏ mặt nói.
“Là hắn ta nói với muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-luyen-voi-he-thong-khon-nan-tai-di-gioi/1596234/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.