Chỗ ở của Trì Chí và Trần Tương Tử khá xa, Trang Trừng để Trang Miêu ở lại chỗ Chúc Tương Trữ, lôi kéo Tiết Tử Linh đi tìm người. 
Tiết Tử Linh nói: "Trần tiên sinh của chúng ta có lẽ đã quyết tâm, không bằng ngẫm lại làm sao bắt Trì Chí phải ói ra vài món đồ tốt?" 
Trang Trừng: "Lúc ấy Trần triên sinh đi quá nhanh, ta muốn hỏi rõ ràng trong lòng hắn suy nghĩ thế nào rồi suy tính." 
Tiết Tử Linh: "Hắn cân nhắc thế nào, đều phải xem Trì Chí muốn hắn như thế nào cân nhắc." 
"Ít nhất chúng ta có thể nhìn xem, Trì tiên sinh đối với hắn như thế nào, có xem trọng hắn không..." Trang Trừng bỗng nhiên dừng lại, hỏi Tiết Tử Linh: "Nàng đang nhìn gì đó?" 
Bên cạnh là một hàng cây thấp cánh lá rậm rạp, lá cây xanh mơn mởn chồng chéo lên nhau, dệt thành một bức tường cao bằng thân người. Từ giữa kẻ lá có thể nhìn thấy hai cặp chân, cách hai ba thước đang giằng co. 
"Vừa rồi đảo mắt qua, tựa hồ thấy được Viên nữ hiệp." Trang Trừng nhỏ giọng nói. 
"Không cần xen vào, không có nguy hiểm..." Tiết Tử Linh nói phân nửa, bị Trang Trừng quơ quơ cánh tay, nói: "Vậy liếc mắt nhìn xem a." 
Hai người yên lặng không một tiếng động nhích tới gần, tìm nơi ẩn thân, vạch cành lá nhìn về hướng bên kia. 
Người đang giằng co với Viên Nhân Tồn là một nam tử cao lớn anh tuấn, nhìn dáng người có vẻ là võ công không tầm thường, nhìn tưởng mạo là một người quang minh ổn trọng. 
Trang Trừng hỏi: "Đó là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/1758463/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.