Lúc này trên đường phố cũng không có nhiều người, xa phu bỏ roi, để tuấn mã thong thả bước chậm. 
"Xuyyyy –" 
Xe ngựa bình ổn dừng tại trước cửa Trữ Nhân khách sạn. 
Đợi hai người bên trong bước xuống xe, xa phu vội vàng đem xe ngựa đến hậu viện khách sạn nghỉ ngơi. Hai người kia đã vào đặt hai phòng trọ, sau đó bước ra cửa đứng trò chuyện vui vẻ. 
"Nghe nói rạp hát ở đây rất nổi tiếng." Trang Trừng nói. 
"Tốt, nghỉ ngơi xong chúng ta liền đi." Tiết Tử Linh vừa nói vừa nhìn tiểu cô nương nào đó đang chạy tới, cười nói: "Sư phụ nào, đồ đệ nấy." 
Trang Trừng lườm nàng một cái: "Trong mắt nàng đương nhiên là ai cũng chậm rồi." 
"Chậm cũng tốt, như vậy ta vẫn luôn có thể đuổi kịp nàng." Tiết Tử Linh thuận miệng nói ra, nắm tay Trang Trừng, tay kia chuẩn xác đè lại đầu Trang Miêu, lại lần nữa không để mưu kế của Trang Miêu thực hiện được. 
Trang Miêu giương nanh múa vuốt mà phản kháng trong chốc lát, rốt cuộc buông tha cho ý định cọ mồ hôi vào người sư mẫu, chuyển đổi mục tiêu muốn sư phụ giúp mình ra mặt, kết quả phát hiện sư phụ rõ ràng đang cười... Hơn nữa trong mắt vốn không hề thấy mình! 
Trang Miêu uể oải bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, quay đầu chạy vào trong khách sạn, một bên thúc giúc các nàng: "Mau vào đây đi!" 
Sau khi tắm rửa thoải mái, nhẹ nhàng sung sướng đổi một bộ y phục, Trang Miêu điểm mũi chân đứng ở trước gương đồng chỉnh trang, lại chạy tới phòng bên cạnh gõ cửa. 
Chờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/1758462/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.