Chuyện này đương nhiên là không liên quan đến trợ lý. Mở miệng ra xin xỏ chai rượu mơ cũng quá khó coi. Đúng lúc Nhan Khanh đang rối như tơ vò, trong vô thức lại đưa tay lên miệng cắn.
Lý Hoài Cẩn nghĩ cô đang lo lắng bị trách mắng liền đưa ra đề nghị: "Qua nhà tôi đi, ăn xong đưa em về.''
Mặc dù đề nghị này hơi tốn thời gian, nhà tư liệu sống cách đây tận mười bốn cây số, nhưng mà…con ma men nhanh chóng bắt đầu tính toán, tới nhà anh có khi mình có thể thừa dịp lơ đãng nhắc khéo đừng để quên rượu trong xe lỡ bị trộm cạy cốp xe lấy mất đó, anh ta sẽ rối rít cảm ơn đã nhắc nhở, để tỏ lòng biết ơn liền tặng cô thêm một chai rượu. Còn trường hợp rượu không có trong xe thì chắc chắn giấu trong nhà, giám đốc Lý sẽ nhớ đến lời hứa tặng rượu của mình. Ý kiến này quá tuyệt, vừa thể hiện mình là người biết quan tâm, vừa có trí nhớ tốt.
Chốt.
Nhan Khanh vui vẻ gật đầu, lên xe đi thêm một vòng.
Trước khi vào nhà, Nhan Khanh thành công bào cho mình một chai rượu nho, trong lòng như nở hoa theo tư liệu sống vào nhà.
"Em vào phòng khách trước đi.'' Tư liệu sống lấy một đôi dép đặt trước chân cô: "Đây là lần thứ hai em đến, chắc đã quen thuộc hết mọi lối đi trong nhà.''
"Ừ.''
Đúng là nhà anh rộng thật lại còn nhiều gian phòng trông như một mê cung xoắn ốc, nửa đêm đứng hú sẽ có tiếng vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2987913/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.