Bởi vì công việc kinh doanh, Cố Thanh Nhượng phải sang khu vực khác một chuyến, lúc trở về có mua đặc sản của địa phương mang về cho Tiểu Long.
Tiểu Long cao hứng nằm trên chân của hắn hò hét, hắn nhìn trong nhà một lượt, vỗ vỗ gương mặt của Tiểu Long một cái, cầm một phần quà khác trong tay thả lên trên đầu của Tiểu Long “Cái này là quà cho chú, lát nữa Tiểu Long cầm lấy đưa cho chú.”
Dừng một chút, Cố Thanh Nhượng nhớ đến hôm nay đã là cuối tháng, cũng nên đến lúc phát tiền lương cho Du Tĩnh Đức.
Nói cho cùng, Du Tĩnh Đức và hắn cũng chỉ là mối quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường, có một số việc cũng cần phải phân rõ. Cố Thanh Nhượng đặt Tiểu Long sang một bên, sau đó cầm ra một ít tiền, nghĩ nghĩ, lại lấy thêm một ít nữa, Du Tĩnh Đức ở nhà bọn họ làm rất nhiều việc, lại nghĩ tới, cuộc sống của cậu đại khái cũng không tốt, về tình về lý, lại lấy thêm một chút nữa.
Hắn để số tiền này đặt ở trong một cái gói nhỏ bên cạnh túi quà, Tiểu Long tò mò “Ba, làm gì vậy?”
Cố Thanh Nhượng liếc nhìn cô bé một cái “Đây là thứ để cho chú có thể ăn kẹo hồ lô.”
Tiểu Long gần đây thích kẹo hồ lô, một thời gian dài ngày nào cũng ăn, răng trong miệng đều bị sún, Cố Thanh Nhượng cũng mất một thời gian dài không cho cô bé ăn kẹo, vì vậy trong lòng Tiểu Long kẹo hồ lô đã trở thành thứ trân quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-va-trung-khuyen/2305586/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.