Lúc đó, Úy Ương đang dựa vào trong lòng Mộ Nhung Trưng ngủ.
Cô mơ một giấc mơ.
Trong mơ quay lại lúc 13 tuổi, tiêu dao ở hải ngoại 13 năm, cô hóa thân trở thành một bác sĩ có ảnh hưởng lớn, lại vẫn không tranh giành thoát được sự khống chế của quyền lực, bị người ta đưa về nước A.
Lúc chuyên cơ hạ xuống, cô mơ mơ hồ hồ, chỉ biết bản thân ngủ sâu một giấc dài, mở mắt, Tô Triết liền đứng bên cạnh, nói với cô: "Phu nhân, chúng ta hạ cánh rồi.."
"Hạ cánh?"
Cô không phải vừa mới tham gia xong diễn thuyết sao, uống một ly rượu, sau đó ngủ thôi à?
"Chúng ta đã quay về nước A, Tư lệnh tự mình tới đón phu nhân rồi, chính là ở phía dưới."
Tô Triết giải thích.
Úy Ương luôn có vẻ mặt bình tĩnh tức khắc lộ ra sắc thái kinh hoảng.
Những năm này, cô luôn sống rất an tĩnh, ít có tâm tư không yên, người quen biết cô đều nói, trên người cô có một cỗ khí chất vững như núi Thái Sơn.
Đích thực như thế, nhưng vừa gặp phải Mộ Nhung Trưng, cô liền sợ hãi.
Người này, giống như một tấm lưới trời, một khi nó muốn tóm ngươi, ngươi liền không thể nào thoát được, hơn nữa, càng đấu tranh, nó càng thu lại chặt hơn.
"Phu nhân, Tư lệnh bận trăm công nghìn việc bớt thời gian tới sân bay, phu nhân ngàn vạn đừng phụ ý của Ngài ấy."
Tô Triết hiểu tâm tư cô nhất, có lòng tốt nhắc nhở.
Úy Ương đột nhiên nhớ lại, hắn bây giờ là tổng tư lệnh của Nam Giang rồi, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068396/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.