Đúng, cô rất ngốc, đến nhảy cũng không biết, thật sự ngốc vào đến nhà.
Vốn dĩ, hắn muốn chê cô một câu, trong đầu lại nhớ tới lời nói dì luôn treo trên miệng: "Phụ nữ là lấy để dỗ dành" ----------Lúc cậu với dì ở chung, cậu vĩnh viễn dỗ dành dì nhỏ trong lòng bàn tay, cho nên, dì nhỏ ở trước mặt cậu luôn là mặt mày hớn hở.
Hắn đột nhiên cảm thấy, dỗ dành phụ nữ, nhìn cô ấy cười; So với mắng, nhìn cô ấy mếu máo, cái trước càng khiến trái tim cơ thể vui sướng hơn.
Đương nhiên, tiền đề là, người này là Tiểu Uyên Ương.
Mấu chốt là, hoàn cảnh xuất thân cô không tốt, không biết nhảy là bình thường, am hiểu việc này mới quỷ dị ấy!
"Qua đây, anh dạy em."
Cùng một câu nói, một chút ôn nhu, với một chút thô bạo, hiệu quả tuyệt đối hoàn toàn bất đồng. Hắn không muốn trong đầu cô lưu giữ ấn tượng xấu.
Ngay sau đó, cô trượt vào lòng hắn.
Mềm mại ôm trọn, trong buổi tối ánh lửa lay động, tất cả trở thành hương thơm say lòng người.
Cô cười đến hân hoan, bởi vì hắn tới, đáy mắt lại toát ra vài tia mới lạ.
"Anh cũng biết khiêu vũ?"
Dù sao, cô chưa từng thấy hắn nhảy, người này, kiếp trước nghiêm khắc cẩn trọng khiến người cảm thấy hắn không phải là người.
"Không có cái gì anh không biết cả."
Hắn nói thực, chỉ là lúc lời nói buộc miệng thốt ra có vẻ có chút lệch lạc.
Úy Ương tròng mắt vừa chuyển, bắt đầu đào hố: "Ài, lời không thể nói phét, sẽ hỏng bét đó."
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068319/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.