“Lộ Dao nói với ta mi là người tư vấn chứng khoán hàng đầu gì đó…” Dưới hàng loạt câu hỏi của Hàn Dục, Khương Vệ cuối cùng bắn ra một câu như thế.
Hàn Dục thông minh như vậy, nghĩ chút nguyên nhân hậu quả liền hiểu rõ toàn bộ. Y hơi giãn lông mày, dùng ngón cái lau đi nước mắt của Khương Vệ, cái gì cũng không nói, nhét Khương Vệ vào xe.
Lúc gió lạnh thổi vào xe, Khương Vệ cũng chậm rãi tỉnh táo lại. Sau khi khóc đã, tinh thần cũng thả lỏng, cả người vùi thật sâu vào bên trong ghế ngồi, ủ rũ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ vụt băng băng.
Khi xe chạy đến cửa hàng KFC, Hàn Dục kéo Khương Vệ xuống, mua hamburger đùi gà cay(1),bánh trứng(2) còn có cà phê đánh bọt Khương Vệ thích ăn, sau đó ngồi vào xe.
Đem gói thịt gà được mở ra đưa đến bên miệng Khương Vệ, Khương Vệ lắc đầu, tỏ ý ăn không vô. Hàn Dục cũng không ép, vẫn lái xe đến gần một khu biệt thự trên núi cao.
Đứng ở đỉnh núi, nhìn cảnh đêm dưới chân núi, lác đác những ngọn đèn, Hàn Dục chậm rãi nói: “Khi chúng ta còn bé hẳn là đều có ước mơ, có muốn làm chủ tịch nước, có muốn làm bác sĩ. Khi còn bé, cha tôi thường đưa tôi và mẹ tới đây ngắm cảnh đêm. Có một lần, bị người đuổi đi, lý do là đứng trước cổng nhà bọn họ. Khi đó ước mơ của tôi chính là có một ngày, có thể chính mình có một toà biệt thự xa hoa ở trên ngọn núi này, ước mơ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lang-nuoi-soi/1936057/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.