Cửa tolet nam mở ra, Hồ Như Thủy không hề kiêng dè mà bước vào bên trong, cô nhìn thấy "cô gái lao công" trong lời nói của mấy người kia đang cặm cụi làm việc, Hồ Như Thủy bật cười khinh bỉ nhìn xung quanh: "Hôi quá đi, người ở đây cũng hôi kinh khủng. Không hiểu sao Trịnh nhị thiếu gia lại ngồi ở đây cả buổi sáng nhỉ?"
Phụng Cơ không trả lời, cũng không quay lưng lại nhưng đố ai thấy được nét cười lạnh lẽo ở khóe môi cô. Xem ra để tiếp cận Trịnh Vỹ Thần cô phải trở thành cái bia để mấy người háo sắc này gây sự.
Hồ Như Thủy bước tới vài bước, ngạo mạn nói: "Người kia, quay lại đây."
Phụng Cơ chậm rãi quay lại, Hồ Như Thủy có chút ngạc nhiên bởi vẻ đẹp mà chính cô ta cũng không thể phủ nhận của cô gái này, tuy có chút lem luốc nhưng tuyệt đối là mỹ nhân. Chả trách suốt lúc cô ta trong thang máy cứ nghe lời thiên hạ bàn tán, nào là mỹ nhân khuynh thành xứng đôi với hoàng tử đào hoa.
"Đừng tưởng có cái mặt tốt thì có thể leo lên giường làm Trịnh nhị phu nhân, tôi nói cho cô biết, cô phải tránh xa Vỹ Thần ra."- Hồ Như Thủy trừng mắt, hung hăng nói.
Phụng Cơ mỉm cười: "Vị tiểu thư này, cô chạy đến đây để đe dọa tôi sao? Cô lấy tư cách gì chứ?"
Hồ Như Thủy cười khẩy: "Hạng người thấp hèn như cô cũng đòi bàn về tư cách với tôi sao?"
"Ý cô là, cô không có tư cách để nói?"
"Cô!"- Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183237/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.