Buổi sáng chủ nhật, Phụng Cơ thức dậy rất sớm, cô thay y phục rồi ra ngoài, từ phòng bước ra đã phát hiện có điều lạ thường. Trước giờ trong căn nhà này cấm kỵ nhất là mùi thức ăn, nhưng bây giờ không khí truyền đến hương thơm của thịt nướng và cả căn nhà mờ mờ khói. Phụng Cơ từ từ bước đến nhà bếp, suýt chút nữa cô đã bị cảnh trước mắt làm ngạc nhiên đến bật ngửa.
Trịnh Vỹ Thần vậy mà đeo cái tạp dề đứng cạnh bếp ga, tay cầm đồ gắp trở thịt nướng. Thấy Phụng Cơ vào, anh chỉ nhìn sơ qua một lúc rồi tiếp tục chuyên chú làm việc.
Phụng Cơ vừa tức giận vừa có chút buồn cười, Trịnh Vỹ Thần bây giờ rất ngộ nghĩnh, chiếc tạp dề đeo lên người anh cứ như hoàn toàn không ăn khớp gì với cơ thể cao lớn, anh mặc chiếc áo sơ mi xanh đơn giản, nhìn từ phía sau Phụng Cơ mới nhận ra... Trịnh Vỹ Thần rất gầy, dù chiều có chiều cao nhưng trông dáng của anh không thể gọi là cường tráng bởi vì anh hơi gầy.
“Sáng sớm tôi thức dậy, định kéo em đi tập thể dục mà gọi mãi em chẳng tỉnh lại, tôi đành đi một mình. Tôi có thắc mắc này, em là sát thủ hàng đầu được huấn luyện kiểu gì mà tôi vào phòng em em cũng ngủ say như chết, may là em gặp tôi, nếu gặp sắc lang thì em toi đời rồi.”
Phụng Cơ bước đến ngồi xuống bàn ăn, cô chưa truy cứu chuyện anh tự động nấu ăn trong nhà cô, anh đã lên án cô? Khoan đã...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183183/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.