“Cái này là cái quái gì vậy? Anh, nói chương trình rất hay, là cái này à?”- Phụng Cơ nheo mày nhìn ti vi rồi lại nhìn anh, một chương trình rất hay mà anh nói là hoạt hình siêu nhân sao? Có thể đừng trẻ con như vậy không?
“Sao, nó rất hay, Cơ Cơ em xem anh đã mua một lố CD hoạt hình, có thể từ từ xem.”- Nói rồi Trịnh Vỹ Thần quay qua lấy một túi đồ đổ ra, hơn hai mươi cái đĩa hoạt hình.
“Anh có thể đừng ấu trĩ vậy không?”
“Em có thể đừng nhàm chán vậy không?”- Anh trả lời khiến cô đứng hình.
“Tôi nhàm chán? Dựa vào đâu anh nói như vậy?”
Trịnh Vỹ Thần vặn nhỏ ti vi xuống rồi quay qua nhìn cô, giọng anh có chút chế giễu: “Vậy anh hỏi em, em có từng chơi trò chơi ở công viên giải trí không?”
“Không!”
“Em có từng nói đùa không?”
“Không!”
“Em có từng làm việc không có giờ giấc không?”
“Không!”
“Vậy còn không chịu là nhàm chán.”
“Tôi...”- Phụng Cơ tức giận cắn môi nhỉn Trịnh Vỹ Thần, quả thật là cô hơi nhàm chán nhưng cô cứ có cảm giác vừa rổi mình đang rơi vào cái bẫy của anh vậy.
Còn Trịnh Vỹ Thần thỉ thoải mái cười, tiếp tục chăm chú xem ti vi của mình. Phụng Cơ tức tối giành lấy điều khiển khiến Trịnh Vỹ Thần chau mày không vui, cô nhếch môi nhìn anh: “Chương trình này chỉ giành cho con nít xem thôi, anh đừng nói với tôi là anh già thể xác trẻ tâm hồn.”
“Cơ Cơ, đang tới đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183173/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.