Nghe thấy mấy lời này, Tần Xuyên cười vô cùng lớn như kiểu nghe thấy được chuyện cười lớn nhất thế gian vậy.
"Tần Thiên, ta nói không phải đầu ngươi cũng bị hỏng luôn rồi đấy chứ?"
"Dám bắt bản công tử đây quỳ xuống xin lỗi, chán sống rồi phải không!" Tần Xuyên vẻ mặt hung ác nói.
Hai tháng này hắn vẫn luôn tìm kiếm Tần Thiên, một bụng tức đang chờ đợi để giải phóng ra đây.
Lần trước ở Tử Kim Các, hắn luôn không làm gì được Tần Thiên nên sau khi trở về suy nghĩ mãi hắn mới cảm thấy do hắn quá coi nhẹ Tần Thiên nên mới bị hắn đánh lén.
Dù sao hắn ta cũng là một võ giả cấp bốn, mà Tần Thiên chỉ là một tên phế vật ngay cả lực lượng huyết mạch cũng không thể thức tỉnh.
Làm sao hắn có thể đánh bại mình được?
Sai lầm của trước đây hắn sẽ không tái phạm nữa.
"Tần Thiên, ta biết ngươi vẫn muốn nhân lúc ta không chuẩn bị mà đánh lén ta. Nhưng lần này ta sẽ không cho ngươi cơ hội đó đâu." Tân Xuyên tự phụ nói.
"Ta nhắc lại lần nữa, quỳ xuống tạ lỗi!" Giọng nói của Tần Thiên càng ngày càng lạnh lẽo, dường như có thể đông lạnh người ta luôn.
Tần Xuyên bị ánh mắt này dọa cho nổi hết da gà, hắn hét lên một tiếng rồi lao tới.
"Tần Thiên, để ta xem một kẻ phế vật như ngươi có thể giả vờ đến khi nào!"
Lần này Tần Xuyên đã dùng hết sức mạnh của bản thân ra để đánh.
Hơn nữa, hắn cũng đã cẩn thận hơn lần trước, biết đề phòng tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422072/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.