- Ngài yên tâm, sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa.Tần Mệnh an ủi dì.- Chỗ Thanh Vân Tông có thể sẽ phái người đến gây sự hay không?- Ta đều đã an bài xong, bọn họ nhất thời không tới được.Dì gật đầu, vui mừng mỉm cười, sửa sang lại quần áo cho Tần Mệnh:- Mệnh nhi trưởng thành rồi.- Ca ca, muội đi cùng huynh.Tần Dĩnh lôi kéo góc áo Tần Mệnh.- Các ngươi đều ở lại, nhóm cuối cùng rời đi.Tần Mệnh xoa xoa tóc Tần Dĩnh.- Ta ở lại cùng.Hô Diên Trác Trác chủ động tỏ thái độ.- Thiếu gia, đều đã chuẩn bị xong.Đồ Vệ bước nhanh tới.Tám trăm vệ đội, ba trăm Ảnh Nhận, sẽ hiệp đồng phụ trách thủ hộ, các đội còn lại lưu lại thủ hộ người trong khu mỏ.- Xuất phát!!Tần Mệnh thở phào nhẹ nhõm, sải bước đi về phía trước chỉnh trang chờ xuất phát đội ngũ hơn bốn vạn người.Bọn họ thấy Tần Mệnh tới, đồng loạt đứng lên, khí thế cao ngất.Tần Mệnh đứng trước mặt bọn họ, nhìn từng gương mặt tang thương, một đôi mắt kiên định, trong lòng ngũ vị tạp trần, tối hôm qua rõ ràng suy nghĩ rất nhiều lời cổ vũ, giờ khắc này lại cái gì cũng nói không nên lời.Hắn mỉm cười nhẹ nhàng, vẫy tay mạnh mẽ:- Chúng ta về nhà thôi!Hơn bốn vạn người tâm tình kích động, hốc mắt ấm áp, giống như có thứ gì đó nắm chặt trái tim, bọn họ đồng thanh hô to:- Về nhà!!Những người tiễn đưa xa xa dùng sức che miệng lại, nước mắt lưng tròng.Về nhà đi!Về nhà?Chúng ta sẽ về nhà à?Tần Dĩnh nhào vào trong ngực dì, khóc không thành tiếng.Người Tần gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683252/chuong-192.html