Tần Mệnh bình tĩnh nhìn Ngô trưởng lão, bỗng nhiên nở nụ cười:- Ngô trưởng lão đang sợ hãi?- Ta có cái gì phải sợ?Ngô trưởng lão hừ nhẹ, nhưng trong lòng không có sức lực, hắn biết Tần Mệnh trong xương cốt có một cỗ ngoan độc, nhưng không nghĩ tới lại dám hại Lãnh Chấp Bạch.- Vậy mời vào khu mỏ nói hai câu.- Ta chỉ phụ trách đến giao nhận, mặc kệ chuyện khu mỏ.Lần này sơn phỉ tập kích Đại Thanh Sơn, sự kiện ác liệt, ta muốn mau chóng trở về thông báo.- Thi thể Lãnh Chấp Bạch trưởng lão thì sao?- Tạm thời lưu lại.- Ngươi qua lại mười ngày, ai quản? Nếu không như vậy đi, Ngô trưởng lão ngươi trở về, để bọn người Hà Hướng Thiên ở lại, nơi này còn có rất nhiều việc cần phải giao tiếp một phen.- Không cần đâu! Ta vẫn là trở về.Hà Hướng Thiên trong lòng run rẩy, vội vàng xua tay, thật sợ, hắn sợ Ngô trưởng lão quay đầu đi, chính mình cũng thành một bộ thi thể nằm trên mặt đất, sau đó bị Tần Mệnh làm lý do lung tung lừa gạt qua, chết không rõ ràng.- Các ngươi đi rồi, chúng ta cũng đi rồi, những thi thể này không tới mấy ngày sẽ bị dã thú ăn sạch sẽ.Ai sẽ chịu trách nhiệm vào thời điểm đó?- Các ngươi có thể ở lại thêm vài ngày nữa không?Ngô trưởng lão thăm dò.- Ha ha??Tần Mệnh không nhẹ không nặng cười, cũng không nói lời nào.Khóe mắt Ngô trưởng lão co rút, cắn răng nói:- Ta trở về! Những người khác ở lại và giữ xác chết.- Trưởng lão!Hà Hướng Thiên thất thanh hô to.- Vậy cứ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683251/chuong-191.html