Tần Thiên lại đào một nhúm đất bùn, bao xung quanh rễ cây Nguyệt Âm Tuyết Liên. Sau đó bỏ vào bên trong chiếc nhẫn.
"Tần thiếu hiệp, ngươi đúng là thần dũng trời sinh. Không ngờ rằng, trước mặt ngươi, hai con yêu thú cũng không chịu nổi một đòn.” Đám người Tộc trưởng Lôi đi tới, rối rít tán thưởng.
Đối mặt với sự tán thưởng của mọi người, Tần Thiên tỏ ra rất dửng dưng, hắn nói: "Tộc trưởng Lôi, đa tạ mọi người đã đưa ta lên núi hái thuốc. Ta phải đi cả đêm để trở về tông môn, không thể quay lại Lôi phủ được.”
"Tần thiếu hiệp, thời gian cũng không gấp, cứ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai hãng lên đường.” Tộc trưởng Lôi giữ lại nói.
Tần Thiên lắc đầu cự tuyệt.
Bởi vì, thời gian trì hoãn càng dài, dược tính của Nguyệt Âm Tuyết Liên cnafg giảm, Tần Thiên không thể trì hoãn.
Thấy Tần Thiên một mực phải quay về tông môn, đám người tộc trưởng Lôi cũng không giữ lại nữa, tự mình xuống núi.
Chờ đến khi bọn họ đi, Tần Thiên ném Lôi Mãng huyết mạch ra, chiếm lấy huyết khí của ba con yêu thú kia.
Huyết khí trong cơ thể ba con yêu thú tương đối dồi dào. Sau khi Tần Thiên hút toàn bộ, cảnh giới của hắn đã đạt tới võ sư nhị trọng đại cực cảnh.
"May là hút huyết khí của yêu thú khá nhanh." Tần Thiên cảm khái một tiếng, tương đối hài lòng đối với việc tốc độ tăng lên này.
Tiếp theo đó, trên đường xuống núi, Tần Thiên lại phát hiện không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717513/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.