Ba người tiếp tục đi tìm trên núi Hạc Minh. Đột nhiên Tần Thiên nhìn thấy một món y phục nữ nhân bị treo trên cây.
Hắn đi lên cẩn thận quan sát một chút, trên y phục nữ nhân này có chút rách rưới, hơn nữa, bên cạnh còn có dấu chân.
“Hắn ở đây.” Tần Thiên nói, sau đó, hắn đi dọc theo hướng dấu chân.
Viên Tân Đức đứng tại chỗ, không có lập tức đuổi theo, hắn nói với Mạc Phù Dung: "Tôi có dự cảm, Hoàng đường chủ có thể đã bị giết."
Mạc Phù Dung nhìn ông ta, hừ lạnh: “Chẳng lẽ, ngươi cảm thấy là tên tiểu tử đó giết.”
“Rất có thể. Trực giác của ta trước giờ đều rất chính xác.” Viên Tân Đức nghiêm túc nói.
"Hừ, ngươi cũng quá coi trọng tên tiểu tử kia rồi! Tu vi của hắn cùng lắm là võ sư nhị, cho dù có lợi hại hơn thì có thể giết võ sư tam trọng viên mãn sao? Hơn nữa, tên Hoàng Hồng Nguyên kia rất khôn khéo, cho dù ta với ngươi liên thủ cũng không dễ giết ông ta.” Mạc Phù Dung khinh thường nói.
“Cho dù nói thế nào, hai chúng ta chút nữa cũng nên cẩn thận một chút. Có cơ hội là phải giết luôn. Không biết tại sao, trong lòng tôi luôn có một dự cảm xấu.” Viên Tân Đức cau mày nói.
Sau đó, hai người đi theo lên.
Cũng không lâu lắm, Tần Thiên khựng lại, trước mặt hắn xuất hiện một cái sơn động.
Cửa sơn động khéo léo dùng một chút đá vụn và cành khô để che giấu. Nhưng mà cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717491/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.