Ngay đúng lúc công phu của Hoàng Hồng Nguyên sững sờ, Tần Thiên đã tới trước mặt ông ta. 
"Ngươi... Tốc độ của ngươi làm sao có thể nhanh như vậy?" Hoàng Hồng Nguyên kinh ngạc nói. 
Xem ra, tốc độ của Tần Thiên còn nhanh hơn so với võ sư tứ trọng. 
Nhưng mà, Tần Thiên không thèm nói nhảm với ông ta, trực tiếp đánh tới. 
Hoàng Hồng Nguyên không dám thờ ơ, vội vàng giơ hai cánh tay lên trước người tạo thành tư thế phòng thủ. 
Có điều, với thực lực của ông ta, nào có phải đối thủ của Tần Thiên? 
Một khắc sau, Hoàng Hồng Nguyên chỉ cảm thấy một sức mạnh kinh khủng đập xuống, nhất thời, hai chân của ông ta lún vào bùn đất. 
Hai cánh tay của ông ta cũng bị một chiêu của Tần Thiên đánh gãy. Luồng sức mạng kinh khủng kia truyền vào trong cơ thể Hoàng Hồng Nguyên dường như muốn lục phủ ngũ tạng của ông ta đảo lộn. 
"Phụt." Ngay sau đó, Hoàng Hồng Nguyên lại phun ra một ngụm máu tươi, khí tức uể oải hơn phân nửa. 
Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ khó tin. 
Ông ta khó có thể tưởng tượng, một người võ sư nhị trọng, chỉ dùng một chiêu có thể khiến ông ta mất hết sức lực chiến đấu. 
“Hai người kia cũng phải giết tôi sao?” Ánh mắt Tần Thiên nhìn chằm chằm Hoàng Hồng Nguyên, lạnh lùng hỏi. 
Dưới cái nhìn chăm chú của Tần Thiên, Hoàng Hồng Nguyên không dám nói láo, ông ta vội vàng gật đầu một cái. 
"Được, nếu đã vậy thì hôm nay tôi sẽ tiễn cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717484/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.