Tần Thiên phải mất hai ngày mới tới được núi Hạc Minh.
Nhìn từ đằng xa đi, dáng vẻ của ngọn núi này giống như một con hạc tiên đang giương cánh, bề ngoài rất là kỳ lạ.
Tần Thiên đi tới dưới chân núi, lúc đang định lúc lên núi, bỗng nhiên một tiếng quát to, từ phía sau truyền tới.
"Đứng lại."
Ngay sau đó, có hơn mười người lạ, nhanh chóng vây quanh, dáng vẻ nhìn chằm chằm Tần Thiên.
“Ngươi là người ở đâu, tới đây làm gì?” Người con trai cao lớn dẫn đầu chất vấn Tần Thiên.
Người con trai cao lớn tên là Dương Hổ, phụ trách tuần tra núi Hạc Minh.
Khoảng thời gian này, Phong Lôi trấn xảy ra chuyện, tần suất đi tuần tra của bọn họ cũng tăng lên nhiều hơn.
"Lên núi hái thuốc." Tần Thiên nói.
“Hừ, chẳng lẽ ngươi không tìm được cái cớ nào tốt hơn sao? Cái lí do lên núi hái thuốc này đã bị người khác dùng rồi. Theo như ta thấy, ngươi chính là đồng bọn của tên Diệu Hư công tử đó. Người đâu, bắt hắn lại cho ta.” Dương Hổ ra lệnh.
Trên tay những người đó đều cầm đao kiếm, vây bắt Tần Thiên.
"Tiểu tử, ta khuyên ngươi tốt nhất nên đàng hoàng một chút, nếu không, đao kiếm không có mắt, đừng trách chúng ta làm ngươi bị thương!" Dương Hổ nói.
Tần Thiên hết sức nghi hoặc, lần đầu hắn đến đây, không có đắc tội với ai, sao những người này lại đột nhiên nhắm vào hắn.
Bất kể như thế nào, Tần Thiên tuyệt không phải là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717471/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.