Võ công mà Mật Lăng pháp sư sử dụng đó kêu bằng “Tu Di Giới Tử công”, nó cũng tương tự như Kim Cương Bất Hoại thân pháp của phái Thiếu Lâm, và là một thứ thần công tối thượng để hộ thân của nhà Phật.
Bản Không đại sư nói :
- Đáng tiếc là công phu này chưa luyện được đến trình độ xuất thần nhập hóa. Có điều nó đã chống lại được công phu “Phi Hoa Trích Diệp” của Phùng nữ hiệp thì cũng đáng kể là hi hữu rồi.
“Kim Cương Bất Hoại thân pháp” của Bản Không đại sư đã luyện đến bảy thành hỏa hầu. Đại sư tự lượng có thể đối chọi với Mật Lăng pháp sư. Nếu là Thống Thiền hòa thượng chống với Phùng Linh thì những lá cây của bà tung ra bám vào người sẽ bị tan nát.
Hiện những lá cây của Phùng Linh tuy không làm cho Mật Lăng pháp sư bị thương nhưng cũng khiến y cảm thấy có chút áp lực, cành cây y ngồi trĩu xuống, người y đảo không vững.
Như vậy hai bên ở vào thế quân bình chưa phân thắng bại.
Phùng Linh thấy phép “Phi hoa” không có hiệu lực, mà Trích diệp cũng chẳng ăn thua gì. Bà nhíu cặp lông mày nghĩ ra một kế cười hì hì hỏi :
- Thiền công của pháp sư rất thâm hậu! Quả nhien không hổ là một vị cao tăng. Có điều lão thân chưa hiểu pháp sư đã luyện đến trình độ ngó mà chẳng rõ, nghe mà không thấy, ngửi mà không biết chưa?
Mật Lăng pháp sư hơi ngạc nhiên không hiểu ý tứ Phùng Linh nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316190/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.