Bọn người phái Võ Đang giữ vững phương vị ngăn chặn địch nhân.
Đỗ Minh Chiêu bất luận xông vào đâu cũng đụng phải làn kiếm rậm như rừng. Dù hắn tả đột hữu xung cũng không sao phá vỡ được lấy một chỗ, những tưởng trường kiếm của bọn đồ đệ phái Võ Đang tựa hồ đan thành một màn lưới dày khít.
Lôi Chấn Tử thấy bên mình sắp thắng đến nơi liền cười lạt nói :
- Thằng cha này ngoài miệng khoác lác, ta tưởng hắn có bản lãnh phi thường. Ngờ đâu cũng là đồ vô dụng.
Nhàn Vân đạo nhân nói :
- Bây giờ chưa thể khinh địch. Chưởng môn hãy coi bộ pháp hắn theo phương vị Cửu cung bát quái chưa rối loạn chút nào. Ta e rằng hắn còn dụ địch.
Lôi Chấn Tử nói :
- Kiếm trận bên chúng ta kiên cố thế kia dù hắn có dụ địch cũng là để cho kiếm trận mỗi lúc một dày đặc thêm, chỉ tổ rước lấy cái bại vào mình.
Nhàn Vân đạo nhân không nói gì nữa, tuy lão biết Lôi Chấn Tử khinh địch thái quá, song nhìn ra trận thế, chín thanh trường kiếm vẫy vùng như đám rồng uốn khúc bức bách Đỗ Minh Chiêu chuyển về phía tử môn từng bước một.
Hắn mà bước vào cửa tử thì dù có thần thông đến đâu cũng khó công phá được.
Lôi Chấn Tử hỏi :
- Sư thúc! Sư thúc coi thế nào?
Nhàn Vân đạo nhân khẽ gật đầu đáp :
- Đại khái cuộc này chúng ta không đến nỗi thua hắn.
Lúc này chính lão cũng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316189/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.