Chiều đến, hầu hết các đệ tử đều rời đi, chỉ còn lác đác vài người hay cặp đôi đang trò chuyện dưới ánh chiều tà, không khí ngột ngạt biến mất thay vào là sự tĩnh lặng buồn tẻ, chim chóc cũng không còn lên tiếng hót vang rộn ràng, không gian thật tĩnh mịch.
Bắc Minh Dạ thu xếp đâu vào đấy, vẫn mặc trên mình bộ y phục đệ tử học viện, chậm rãi rời khỏi ký túc xá nam, hướng về một góc của một quảng trường mà đi.
" Ngươi làm gì mà lâu vậy? Nam nhân lúc nào cũng chậm chạp thế sao?" Lý Vân Anh đứng đằng xa, nàng gắt gỏng nói.
Đưa mắt nhìn nàng, song mục vàng đồng hiện lên tia áy náy, nhún nhún vai đáp: " Xin lỗi nàng, có chút chuyện nên ta tới trễ! Nàng đợi ta lâu chưa?"
" Ta cũng mới tới thôi! Giờ thì đi xuống đường lớn cùng ta." Lý Vân Anh nhàn nhạt nói, sau đó rời đi trước.
Bắc Minh Dạ thấy nàng lạnh lùng tả lời như vậy, chỉ biét cười khổ, vội vàng theo chân nàng rời đi. Rất nhanh chóng, hai người rời đi.
...
Đêm đến, Bắc Minh Dạ cùng Lý Vân Anh xuất hiện dưới con đường cái, ánh đèn nhân tạo làm từ loại hỏa thạch đặc biệt thắp sáng cả tỏa thành trì, người người tắp nặp đi trên đường, ai ai cũng cười nói vui vẻ.
Hai người xuất hiện, không ít ánh mắt nhìn về phía họ, lời bàn tán dần dần trở nên xôn xao, dường như đã nhận ra hai người bọn họ.
" Nè, đó không phải là Lý tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698263/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.