Sáng sớm ngày hôm sau, Bắc Minh Dạ một thân rời khỏi Quân Lâm Khách Sạn, trên người vẫn là bộ hắc y bình thường vào đêm qua, tuy nhiên khi hắn đi qua nơi nào thì tiếng bàn tán xôn xao lại vang lên, hiển nhiên nhân vật chính trong miệng họ chẳng ai khác mà chính là Bắc Minh Dạ hắn.
" Đêm qua xem ra ta đã làm quá lố rồi!"
Bắc Minh Dạ thầm cười khổ trong lòng, quả nhiên mạng lưới truyền thông tại dị giới kinh khủng không kém gì so với tiền thế! Chỉ một sự việc trong một đêm ở Quân Lâm Khách Sạn liền cả toà thành này ai ai cũng biết! Nếu về sau có cướp bóc hay giết người chắc có khi cả Nam Kỳ cũng biết đến hắn.
" Chuyện này rất bình thường! Miệng lưỡi thế gian, chúng ta không thể nào ngăn được! Cho nên mỗi lần hành sự phải ẩn mình một chút, càng thần bí càng tốt!"
Ánh Nhi xuất hiện, nàng ngồi trên vai hắn, nhẹ giọng nhắc nhở.
Bắc Minh Dạ gật đầu, sau đó đi đến chỗ một quầy hàng nhỏ, một lão bà bà đang đứng đó, nhìn hắn hỏi:
" Thiếu niên, cậu muốn ăn màn thầu sao? Cậu muốn bao nhiêu?"
Bắc Minh Dạ nhìn sang đống màn thầu còn nóng hổi, lại nhớ ngày trước bản thân có lúc nghèo khổ không có tiền ăn.
Lão bà bà thấy hắn không trả lời, gương mặt hiền từ cầm lấy một tờ giấy, nhẹ nhàng để cái màn thầu còn nóng lên, bà chậm rãi nói:
" Đứa trẻ ngoan, nếu không có tiền thì cứ ăn tạm đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698225/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.