Chương trước
Chương sau
Bắc Minh Dạ tiếp cận Huyết Hồng Ảnh, hắn hướng mắt về phía Ánh Nhi, chậm rãi hỏi nàng:

" Bây giờ ta cần phải làm gì?"

Ánh Nhi chẳng quanh co gì, nàng trực tiếp trả lời:

" Triệu hồi võ hồn của thiếu gia, dùng nó nuốt hết lượng hồn thạch kia, nhưng ngài cũng nên cẩn thận vì hai mươi viên hồn thạch này đối với một Võ Tông Cảnh không có gì lớn nhưng với một Võ Đồ đủ thăng liền một đại cảnh giới, nếu không kiểm soát được rất dễ bị bạo thể mà chết!"

Bắc Minh Dạ nghe xong thì mày kiếm nhíu chặt, vẻ mặt nghiêm túc như thể chưa từng nghiêm túc hơn, hắn nói:

" Bình thường hắc ám võ hồn sẽ tiếp thu tận bảy phần hồn lực của hồn tinh, hiện tại thứ này cao cấp hơn hồn tinh nhất giai không biết bao nhiêu lần, liệu nó có thăng cấp luôn hay không? Nếu như nó không hấp thụ cùng ta, bạo thể là chuyện nhất định sẽ xảy ra."

" Thiếu gia cứ chậm rãi hấp thụ từng viên một, có thể không cần một lượt mà tiêu hết hai mươi viên này!"

Ánh Nhi đáp.

" Ok, vậy thì từng viên vậy!"

Bắc Minh Dạ gật đầu, sau đó hắn để hai mươi viên hồn thạch hạ phẩm nằm bên cạnh mình, sau đó nhãn quang nhìn Huyết Hồng Ảnh, đôi tay bất đắc dĩ mà cỡi lớp y phục của nàng.

Xoạt... xoạt... xoạt

Từng lớp vải đen trên người Huyết Hồng Ảnh rơi ra khỏi người nàng, làn da hồng hào mềm mại như bánh trôi nước xuất hiện dưới ánh sáng, thân trên dụ nhân đập thẳng vào mắt Bắc Minh Dạ khiến hắn phải hít sâu một hơi để thanh tỉnh trở lại.

" Không ngờ rằng cơ thể này laị nằm trên một nữ nhân mạnh mẽ như nàng!"

Bắc Minh Dạ khá kinh ngạc, thân trên nữ tử với cái yếm đỏ dính một chút máu xuất hiện trước tầm mắt của hắn, xương quai xanh nhỏ nhắn hai bên tô điểm cho nét đẹp kiêu sa, vòng eo tròn một vòng tay hắn không thể ôm hết, vùng bụng phẳng lì với lỗ nhỏ nằm sâu bên trong.

Sau đó, Bắc Minh Dạ nhẹ nhàng gỡ lấy yếm đỏ trên người nàng, đôi bòng đào như được giải thoát mà búng lên, chúng như hai cái bánh bao cỡ lớn và mềm mại như mỡ đông giữa hè, hai hạt anh đào đỏ ưng ửng mê người, thế nhưng bấy nhiêu đó không khiến Bắc Minh Dạ bất ngờ, thứ khiến hắn cảm thấy bất ngờ nhất là chính giữa ngực nàng, một vết sẹo nhỏ hình thập tự đập thẳng vào mắt hắn, trên đó còn dính lại một ít máu đã khô.

" Vết thương này là..."

Bắc Minh Dạ đưa tay sờ nhẹ lên nó, hắn cảm thấy thương xót cho số phận của nàng, nhìn thấy nàng như thế này dường như giống hệt với hắn ở kiếp trước.

Ưm...

Huyết Hồng Ảnh bất chợt rên lên một tiếng, gương mặt nàng nhăn lại, mồ hôi trên trán từng giọt xuất hiện.

" Nàng ấy làm sao vậy Ánh Nhi?"

Bắc Minh Dạ hốt hoảng, hắn vội vàng truyền âm.

" Là do võ hồn bị tổn thương ảnh hưởng, thiếu gia mau mau chữa trị giúp nàng!"

Ánh Nhi gấp gáp nói.

" Chậc, phải nhanh thôi!"

Bắc Minh Dạ chậc lưỡi một tiếng, hắn nhanh tay cởi sạch hết y phục của Huyết Hồng Ảnh, thân hình uyển chuyển rắn chắc của nữ nhân xuất hiện, tam quan tứ cảnh xuất hiện trong tầm mắt của Bắc Minh Dạ, nhưng hắn không có tâm trí thưởng thức nó, hắn lột sạch y phục của mình, tiểu huynh đệ hùng dũng hướng về nơi tư mật của Huyết Hồng Ảnh mà đâm vào.

Ọt... ọt...

Dương vật chậm rãi tiến vào trong, âm hộ của Huyết Hồng Anh khô rát khiến Bắc Minh Dạ khó khăn tiến vào, nhưng tình thế gấp rút, hắn phải nhanh chóng tiến vào trong. Huyết Hồng Ảnh thì đau đến gương mặt vặn vẹo, nàng thở một cách khó khăn, miệng mím lại phát ra thanh âm hừ hừ.

Chạm đến tấm màng trinh tiết của nữ nhân, Bắc Minh Dạ hít sâu một hơi, hắn nắm lấy hông nàng, hông đẩy một cái thật mạnh.

Bạch... ưm...

Tiếng bạch da thịt va chạm vang lên, dương vật của Bắc Minh Dạ đã hoàn toàn tiến vào bên trong âm hộ của Huyết Hồng Ảnh, hai bên mép thịt co thắt ép chặt lên thân côn, cửa thần hút lấy đầu rùa khiến hắn thở hừ hừ vì sướng. Huyết Hồng Ảnh cũng ưm lên một tiếng, thân thể của nàng cuộn lại như một con tôm, bên dưới máu đào dọc theo côn thịt chảy ra bên ngoài, nó xuất hiện chứng tỏ nàng đã trở thành nữ nhân.

" Ra đi, Hắc Ám Võ Hồn..."

Bắc Minh Dạ kiềm chế cơn thốn sướng bên trong, hắn cắn răng triệu hồi võ hồn của mình.

Ào... ào...

Mảng hắc ám xuất hiện sau lưng Bắc Minh Dạ, đôi huyết nhãn hờ hững, nó hướng về đống hồn thạch hạ phẩm bắt đầu rút lấy lượng hồn lực bên trong.

" Thiếu gia đưa linh hồn của mình câu với linh hồn của nàng, nhanh lên!"

Ánh Nhi lên tiếng.

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi dậy, để nàng trực tiếp đối diện với hắn, đưa vầng trán tiếp cận với trán của nàng, hắn nhắm chặt đôi mắt.

...

Huyết Hồng Ảnh lúc này mơ hồ tỉnh lại, trước mắt nàng là một màu đen lạnh lẽo, không gian yên lặng đến nỗi chỉ có thể nghe được tiếng thở của nàng, thân hình dụ nhân chơi vơi giữa tinh không.

" Ta đã chết rồi sao!"

Huyết Hồng Ảnh lẩm bẩm, sau khi thi triển Tích Tà Đao, nàng lập tức ngất đi, và giờ xuất hiện nơi lạ lẫm này, có thể nàng đã chết, bởi vì thi triển một đao kỹ kia nàng đã phải dùng tới sinh lực của mình, ngay cả võ hồn cũng bị nàng cưỡng ép khiến nó bị tổn thương, việc nàng chết là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên trước khi chết, có thể khiến tên Mặc Vô Dục kia tàn phế, nàng cũng đủ mãn nguyện rồi!

" Hồng Ảnh, Huyết Hồng Ảnh! Nàng có ở đó hay không, nghe ta nói đây, từ nay nàng sẽ là nữ nhân của ta, ta là Bắc Minh Dạ!"

Bất giác, một thanh âm lạ lẫm vang lên trong không gian tối, Huyết Hồng Ảnh giật mình, nàng hướng về phía phát ra âm thanh, tại nơi đó một thân ảnh lạ lẫm đang nhìn nàng, gương mặt trác kiệt nhìn nàng.

" Ngươi... ngươi là ai... ngươi nói ngươi là nam nhân của ta sao..."

Huyết Hồng Ảnh hướng về ánh sáng kia mà nói, nhãn quang nhìn chằm chằm thân ảnh kia.

" Ta là nam nhân của nàng, hãy mau chóng thả lỏng linh hồn của nàng, ta sẽ giúp nàng..."

Thanh âm kia lại vang lên một lần nữa, lần này Huyết Hồng Ảnh đã nhìn thấy rõ người lên tiếng, đó là một thiếu niên khoảng mười ba tuổi, thân hình cao hơn so với lứa tuổi, song nhãn màu đồng vàng lo lắng nhìn nàng, cơ thể rắn rỏi tráng kiện xuất hiện tầm mắt nàng.

" Tên nhóc này, ngươi vậy mà đòi làm nam nhân của ta, hừ, ta muốn xem thử ngươi làm gì được bổn nương..."

Huyết Hồng Ảnh tính cách kiêu ngạo, nàng bướng bĩnh hừ giọng một tiếng, tâm linh thả lỏng để linh hồn của tên nhóc xa lạ kia hòa hợp với nàng.

...

" Thành công rồi!"

Bắc Minh Dạ mừng rỡ không thôi, linh hồn của hắn rốt cục cũng đã hòa nhập thành một với linh hồn của Huyết Hồng Ảnh, hắn nhanh chóng truyền hết nguồn hồn lực trong người và cả võ hồn của bản thân vào người nàng.

Ào... ào... ào...

Hồn lực như thác đổ tràn hết vào người Huyết Hồng Ảnh, nó mang theo một chút lượng hồn lực xa lạ của hắc ám võ hồn đi vào võ hồn lôi tử đao, đan điền cũng dần dần khép lại những đường nứt vỡ, hồn lực tán loạn bên trong cũng dần dần trở về với quỹ đạo của chúng.

...

Hự...

Bắc Minh Dạ lúc này phun ra một ngụm huyết, sắc mặt trở nên trắng bệch, cả người run rẩy. Sau lưng hắn, hắc ám võ hồn bắt đầu bành trướng, nó như một tôn quái vật đại diện cho bóng tối thâu tóm lấy ánh thái dương rạng rỡ, hai mươi viên hạ phẩm hồn thạch dần trở nên ảm đạm, chúng chậm rãi vỡ ra từng mảnh nhỏ, không chút hồn lực.

Thế nhưng lúc này Bắc Minh Dạ cảm thấy may mắn, thể nội bên trong mở rộng từng đốt mạch, hồn lực khổng lồ chảy dọc khắp cơ thể hắn, đan điền cuộn tròn tạo thành vòng xoáy hấp thu lượng hồn lực tựa giang hà kia, tu vi hắn thăng tiến không ngừng.

Đối diện hắn, Huyết Hồng Ảnh cũng dần trở nên thư thái, cơ thể nàng thả lỏng hết mực, thanh lôi tử đao sau lưng nàng xoay tròn, lôi điện xẹt xẹt vòng quanh, từng vết nứt trên đao đã biến mất, thanh đao dần trở nên nguyên vẹn, thế nhưng điểm khác biệt là nó sắp biến hóa.

" Đây... đây là địa ngục thật sao..."

Lúc này Huyết Hồng Ảnh cũng đã tỉnh lại, nàng mơ hồ mở mắt nhìn, đối diện với nàng là một thiếu niên khá anh tuấn, thân hình rắn chắn đang dang hai tay ôm lấy nàng, một cỗ hồn lực khổng lồ trong người hắn bao trùm lấy hai người.

Chợt có cảm giác gì đó không đúng, Huyết Hồng Ảnh nhìn hai người không có mảnh vải, nơi tư mật bên dưới có một thứ gì đó chèn ép nằm bên trong, nó vừa dài vừa to lại còn nóng như hỏa lò đốt cháy thân thể nàng.

" Hừ, đúng là địa ngục giới gớm ghiếc, ngay cả cảnh dâm dục như thế này cũng xuất hiện hay sao!"

Huyết Hồng Ảnh chu môi hừ một tiếng, má hồng đỏ ửng, nàng không ngờ vừa xuống địa ngục đã phải gặp cảnh tượng như thế này, và hiển nhiên kẻ đối diện nàng có thể là một tên sắc quỷ nào đó!

" Địa ngục cái gì mà địa ngục! Nàng may mắn được ta cứu sống rồi đấy biết không?"

Bất giác một thanh âm nam nhân vang lên bên cạnh, song nhãn màu đồng tiếu ý nhìn nàng. Bắc Minh Dạ đã tỉnh lại từ lâu, hắn hé mắt nhìn gương mặt yêu kiều lúc nãy của nàng, tâm tình phấn khởi nhịn không được bèn trêu chọc nàng.

" Ngươi... ngươi là con quỷ ở địa ngục hay sao..."

Huyết Hồng Ảnh sợ hãi muốn lùi ra sau, nhưng đôi tay kia ôm nàng quá chặt khiến nàng không thể xê dịch cơ thể của mình đi một centimet nào!

" Nếu ta là quỷ địa ngục thì sao? Nàng sẽ sợ ta?"

Bắc Minh Dạ nhướng mày kiếm nhìn nàng, tinh nghịch nói.

" Hừ, ai mà sợ ngươi chứ! Bổn nương từ nhỏ đến lớn chưa biết sợ cái gì!"

Huyết Hồng Ảnh ngạo kiều đáp, nàng ưỡn ngực nhìn hắn.

" Vậy thì làm chuyện mà chúng ta bỏ dở thôi!"

Bắc Minh Dạ cười tà, hắn đẩy hông một cái thật mạnh.

Bạch... Ưm...

Huyết Hồng Ảnh ưm lên một tiếng, người nàng ngã ra sau, miệng há hốc. Bên dưới, thứ to dài kia đâm thẳng vào hoa tâm khiến nàng run lên, cơ thể bừng bừng nóng như ngọn đuốc.

" Quả nhiên nơi tư mật của một nữ dong binh thiên tài, chật chội lại bóp chặt lấy tiểu huynh đệ của ta."

Bắc Minh Dạ cảm thấy sướng khoái, cả tuần nay không được đụng chạm nữ nhân là một cực hình đối với một tên ham muốn sắc dục như hắn!

Bạch... bạch... bạch...

Bắc Minh Dạ ra vào liên tục, da thịt va chạm tạo thành tiếng bạch bạch dâm đãng vô cùng.

Đối diện Bắc Minh Dạ, Huyết Hồng Ảnh bá lấy cổ hắn, cơ thể nhịp nhàng lên xuống với khúc thịt bên dưới, ngọc dịch không tự chủ mà trào ra nơi khoé miệng, mắt nàng khép hờ.

Bạch... hừ... hừ... bạch... ưm... bạch... bạch... bạch...

Thanh âm dâm đãng vang lên liên tục, nam nhân thở hừ hừ với từng cú thúc sâu, nữ nhân rên rỉ hoà hợp với nam nhân, tạo thành một thước phim sắc xuân, và người chứng kiến lại chính là kẻ thứ ba.

...

Phía đằng xa, Lý Vân Anh trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người đang điên loạn ở đằng kia, vẻ mặt kinh ngạc không thốt nên lời. Tuy nhiên bên dưới nàng không tự chủ mà tiết ra những giọt âm dịch làm ướt một mảng lớn.

" Hai... hai người bọn họ đang làm chuyện xấu hổ gì vậy..."

Lý Vân Anh lắp bắp, nàng vội vàng tránh mặt đi, không thể tin một nữ nhân kiêu ngạo với một tên lạnh lùng hung dữ lại có thể tạo nên khung cảnh dâm loạn đến bực này, nàng quả thật không dám tưởng tượng.

Nói xong, nàng cố gắng trấn an tinh thần, vội vàng nhắm mắt tiến vào trạng thái nhập định.

Tuy nhiên lão Thiên trêu ngươi, nàng cố gắng đến thế nào cũng không thể nhập định được, bên kia động tĩnh quá lớn khiến nàng không thể không chú ý, thế nhưng nàng chú ý đến thì dục hoả bùng phát khiến nàng không kiềm chế được, đành phải nàng cắn răng đưa ngọc thủ vào bên trong, sờ mó nơi tư mật để thoả mãn phần nào.

...

Chẳng biết qua bao lâu, hai con người ấy đã thay đổi không biết bao nhiêu tư thế liền, bây giờ họ lại đổi một tư thế khác.

Huyết Hồng Ảnh thân thể trần truồng, nàng gác một chân lên vai Bắc Minh Dạ, giọt mồ hôi từ cơ thể nam nhân rơi trên cơ thể đỏ hồng của nàng, nó nóng bỏng hệt như thủy tinh ngâm trong lửa.

Bắc Minh Dạ cũng chẳng rảnh rang, hắn ở bên trên ra sức đâm hì hục vào trong âm hộ của nàng, miệng ngậm lấy một bên nhũ phong mà mút chùn chụt như một đứa trẻ.

Ưm... sướng... sướng lắm Dạ ơi... hức... nó đâm sâu quá... ưm... hơ... hơ... thiếp sướng...

Thanh âm ngắt quãng lại ngọt ngào như đường mật, Huyết Hồng Ảnh vô lực ôm cổ hắn.

Bạch... bạch... bạch...

Hừ... hừ... ta cũng sướng lắm... nơi đó của nàng chật quá... ra vào biết bao nhiêu lần rồi mà vẫn bóp nghẹt lấy tiểu huynh đệ của ta...

Bắc Minh Dạ hừ hừ đáp, hắn một tay ôm lấy một bên gò bòng, một tay ôm lấy eo nàng mà giã vào trong như giã gạo.

Rồi cái gì đến cũng phải đến, sau bao nhiêu lần kiếm vào vỏ, cả hai người đều bắt đầu thở dốc.

Bạch... bạch... bạch...

Hừ... hừ... Ta sắp ra rồi... của nàng sướng lắm...

Bắc Minh Dạ nhấp như điên, côn thịt như một cái pittong đóng sâu vào bên trong âm hộ, âm dịch trộn lẫn tinh hoa bắn tung toé.

Ừm... hơ... hơ... ra... ra đi chàng... ư... hơ... hơ... thiếp ra... thiếp raaaaaa...

Huyết Hồng Ảnh bên dưới cũng sắp tới giới hạn, sau vài cú húc sâu kia, nàng lên đỉnh vu sơn cực lạc ngay lập tức.

Hừ... hừ... ta cũng ra đây...

Bạch... bạch... bạchhhhhh...

Bắc Minh Dạ gầm lên, hắn cắm dương vật vào sâu hết cỡ, đầu rùa chèn ép tận hoa tâm, tinh hoa từ đó phóng ra tràn hết vào bên trong.

Hờ... hờ... hờ...

Huyết Hồng Ảnh thở dốc nặng nề, trong bụng nàng giờ đây đã đầy ắp tinh hoa nóng hổi, thậm chí có một số ít tràn ra ngoài cùng với âm dịch của nàng.

Hừ... hừ...

Bắc Minh Dạ hai tay ôm lấy đôi gò bồng mềm như bánh bao, hắn nhắm mắt lấy lại sức.

Ngay sau đó, một hiện tượng kỳ dị diễn ra, hồn lực trong thể nội của Bắc Minh Dạ bành trướng, nó muốn phá tan xiềng xích cuối cùng để đột phá.

Xoạt... xoạt... xoạt...

Sau lưng Bắc Minh Dạ, một mảng hắc ám xuất hiện, nó bành trường bao trùm lấy hắn lẫn Huyết Hồng Ảnh bên trong, hồn lực xung quanh như lũ cuốn bị hút vào trong.

" Hắn muốn đột phá?"

Huyết Hồng Ảnh kinh ngạc, nàng không ngờ Bắc Minh Dạ lại đột phá cảnh giới ở thời điểm này.

Lý Vân Anh bên kia cũng thoả mãn đi một phần, lúc này nàng mới chú ý đến tình cảnh bên kia.

Hai nữ nhân đều chung một tâm trạng, đó là ngạc nhiên nhìn nam nhân.

...Còn tiếp...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.