Bước tới phòng ăn, Bắc Minh Dạ vừa vào cửa thì đưa mắt nhìn, thân ảnh bạch y đã xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Nàng vẫn như vậy, một thân bạch y chăm chỉ từng chút với từng món ăn tuyệt mỹ, đôi ngọc thủ nõn nà điều khiển ngọn lửa một cách điêu luyện, nét mặt thành thục của nữ nhân trải qua phong ba cuộc đời pha trộn chút gì đó có tuổi trẻ thanh xuân.
Cộp... cộp...
Bắc Minh Dạ tiến tới chiếc bàn ăn ngày nào, hắn chống cằm nghiêng đầu sang một bên, mắt không dời khỏi Uyển Ngọc Khanh bất cứ phút giây nào kể từ hắn tiến vào trong căn phòng này.
Uyển Ngọc Khanh cũng biết hắn đã tiến vào, nhưng vẫn im lặng không nói gì, những chuyện xảy ra đêm hôm qua khiến nàng không biết nên đối diện với hắn như thế nào!
Và rồi thời gian trôi đi, một người vẫn chăm chú làm bữa sáng, người còn lại thì nhìn chằm chằm vào người đang làm bữa sáng kia, như muốn dán cả đôi mắt lên cơ thể của người đó!
...
Thời gian trôi rất nhanh, chẳng mấy chốc mà bữa sáng của Bắc Minh Dạ cũng hoàn thành, Uyển Ngọc Khanh bê đến vài món ăn để lên bàn.
" Con mau ăn đi."
Nhẹ nhàng để chúng lên bàn, Uyển Ngọc Khanh nhìn hắn rồi nói, sau đó xoay người bước tới bồn rửa.
Bắc Minh Dạ thấy vậy thì nhún nhún vai, hắn mặc kệ mấy đĩa thức ăn trên bàn mà tiến tới chỗ Uyển Ngọc Khanh, hai tay từ phía sau ôm lấy nàng, hắn thì thào:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698176/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.