Chương trước
Chương sau
Âm thanh lạnh tanh vô cảm xúc của máy móc vang lên trong đầu, Lý Trác Kiệt lúc này là Bắc Minh Dạ mỉm cười, hắn lập tức cười nói:

" Quả nhiên motip có thừa! Bổn gia xuyên không sao lại không có đồ tặng kèm cơ chứ!"

Nói xong hắn xoay người đi vào, ngồi trên giường nhìn thẳng về phía trước mắt, vẻ mặt trông chờ một cái gì đó xuất hiện.

Và rồi... một phút... hai phút... năm phút... mười phút... mười lăm phút... ba mươi phút... một tiếng...

Thời gian trôi qua như con suối nhỏ giữa hè, Bắc Minh Dạ lúc này dường như đã hết sự kiên nhẫn, hắn hét lên:

" Cái quái gì vậy? Chỉ có giới thiệu vài cái rồi im ngỉm luôn hả cái hệ thống chết tiệt kia..."

Đáp lại lời hắn vẫn là sự im lặng vốn có, một bầu không khí tĩnh như chưa từng vang lên bất kỳ âm thanh gì.

" Chết tiệt, nếu ta mà có máy tính thì ta sẽ hack nát cái hệ thống chết tiệt nhà mi..."

Bắc Minh Dạ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nếu thật sự có một cái máy tính hay laptop hiện đại ở đây, chắc chắn cái loại đồ vật trong đầu kia sẽ không yên ổn với hắn.

Bụp...

Ngay khi Bắc Minh Dạ vừa nghiến răng nghiến lợi nói xong thì một tiếng bụp vang lên, khói trắng nghi ngút bốc lên trước mặt làm hắn ho sặc sụa, hai mắt đỏ cả lên.

Oa... oáp...

Khói bụi đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nó bốc hết vào không khí để lộ một thân ảnh nhỏ nhắn cầm một cái gối ôm màu hồng, khuôn mặt bé bỏng với đôi mắt híp dài, miệng còn ngáp lên ngáp xuống chứng tỏ đang rất buồn ngủ.

Khò... khò... khò...

Và sau đó, hiện tượng xảy ra trước mắt khiến Bắc Minh Dạ mi mắt giật giật, khóe miệng méo xệch nhìn cô nàng nằm dài trên cái gối to mà đánh giấc, vẻ mặt say sưa ngáy khò khò chỉ sau vài giây xuất hiện, khóe miệng chảy ngọc dịch làm ướt một góc nhỏ của cái gối.

" Tinh linh hệ thống mà làm biếng dữ thần! Ngay bữa đầu gặp chủ nhân lại lăn đùng ra ngủ, ấy vậy lại là nữ hài tử nữa chứ! Cái hệ thống chết tiệt kia, không biết nó mang lợi ích hay mang gánh nặng đến cho ta đây không biết nữa."

Bắc Minh Dạ một tay đỡ trán, hắn thở dài trong sự bất lực, nhìn cô nàng xinh xắn với mái tóc vàng đang đánh một giấc ngon lành trên gối khiến hắn không nỡ gọi nàng dậy.

Và rồi kết quả của sự chờ đợi đó nữa là...

Đêm đến, khi mà bè lũ côn trùng thức giấc kêu tiếng réc réc vang vọng khắp nơi, cùng với những chú cú đêm cất tiếng gọi ó o tử thần, và những chất giọng yêu thú khác nhau tạo thành một bảng nhạc ca tự nhiên đầy hoang dã trong không gian bóng tối bao trùm.

Oa... oáp...

Tiểu loli sau một giấc ngủ cuối cùng cũng thức dậy, nàng vươn đôi vai nhỏ bé của mình, đôi mi mỏng nâng lên chậm rãi, nàng nhìn về phía trước.

" Nàng... tỉnh... rồi... hả..."

Âm thanh kéo dài như ma kêu quỷ gọi khiến cô nàng giật mình, nàng đưa cặp song nhãn lên mà nhìn, một thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt làm nàng suýt phải kêu cha gọi mẹ, nàng lắp bắp:

" A... chủ... chủ nhân..."

Trước mặt nàng là một thiếu niên mặt mày trắng bệnh, đôi mắt mệt mỏi cùng với đôi môi tím tái như xác chết nhìn lấy nàng, nếu như nàng không phải cảm ứng được khí tức của chủ nhân hệ thống thì nàng chắc chắn rằng tên đang ngồi trước mặt mình là một hồn ma.

" Nàng tỉnh rồi đó hả! Ngủ có ngon không?"

Đáp lại lời ấp a ấp úng của nàng là giọng điệu giận dữ pha lẫn bất lực, thiếu niên gương mặt tím tái bỗng chốc đỏ trở lại, nhưng đỏ này không phải đỏ thường nữa mà là đỏ rực như ăn phải ớt cay, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

" Xuất hiện trễ đã đành, lại còn ngủ li bì suốt nửa ngày khiến ta đây phải canh chừng ngóng trông. Bộ ta đây giá chỉ bằng rau cải xào hay cái gì mà phải bắt ta chờ đợi như chó chết thế này!"

Tiểu loli biết mình có lỗi, nàng chỉ chỉ hai ngón tay vào nhau, giọng điệu hối lỗi:

" Xin lỗi chủ nhân, tại ta buồn ngủ quá! Giữa chừng đang ngủ thì hệ thống triệu hồi nên không biết gì cả, mong chủ nhân đại ân đại đức mà tha cho ta!"

Nói xong còn làm vẻ mặt sắp khóc đến nơi mà nhìn hắn.

" Thôi... thôi..., dẹp dẹp cái gương mặt này đi! Mau tỉnh táo trở lại để ta hỏi chuyện."

Bắc Minh Dạ phất phất tay, nhưng trong lòng thì thầm chửi cmn, cả một khí linh cũng biết chơi trò làm nũng hay sao!

Bụp...

Nghe lời của Khương Võ Thần, tiểu loli đột nhiên biến mất khiến hắn miệng chữ a há chữ o, hai mắt trừng trừng như thể bị người khác chơi vậy.

" Ta chưa... cmn... chưa hỏi gì cơ mà..."

Bắc Minh Dạ bất lực thêm lần thứ hai, con hàng này lại thích đến thì đến, đi thì đi hay sao, nghĩ hắn là cái gì vậy hả!

Bụp...

Lại thêm một tiếng bụp, lúc này tiểu loli xuất hiện ngay trước mặt Bắc Minh Dạ, lần này không còn là bề ngoài bết bác buồn ngủ thiếu đủ điều nữa mà là tỉnh táo, thần thoái sảng khoái, tâm linh minh mẫn, nàng tự tin khoác lên mình một bộ y phục màu hoàng kim, tay cầm gậy phép. Nàng nhìn hắn rồi chậm rãi nói:

" Xin lỗi chủ nhân vì sự chậm trễ lần này, ta chính là khí linh của hệ thống, tên của ta là Hoàng Ánh. Ta chính là người sẽ hỗ trợ chủ nhân trên con đường võ đạo thành thần, khuynh đảo tam giới, uy mãnh bá vũ, dàn mỹ nhân cả một hậu cung dài như dải ngân hà đang chờ đón chủ nhân..."

" Dẹp... dẹp... giới thiệu ngắn gọn thôi..."

Bắc Minh Dạ lại thêm một lần nữa bất lực, hắn đỡ trán ra hiệu nàng ngưng giới thiệu đi. Chưa biết bản thân đi tới đâu mà con hàng này tâng bốc hắn như đúng rồi, lại còn dàn mỹ nhân hậu cung dài như dải ngân hà đang chờ hắn nữa chứ, hắn đâu phải là ngựa giống...

" A, nếu giới thiệu ngắn gọn vậy thì tên của ta là Hoàng Ánh , ta là khí linh của hệ thống, người sau này sẽ giúp đỡ chủ nhân trên con đường võ đạo thành thần, khuynh đảo tam giới, uy mãnh bá vũ, dàn mỹ nhân dài cả một dải ngân hà..."

Hoàng Ánh nghe lệnh liền giới thiệu trở lại, nàng lần này quả thật là rút ngắn nhưng chưa kịp nói hết thì...

" Stop, please!"

Bắc Minh Dạ lại một lần nữa ra hiệu ngưng lại, hắn nhìn nàng một cách âm trầm, chậm rãi nói:

" Nàng chỉ cần giới thiệu mình là ai liền đủ rồi, chỉ cần nói sẽ là người giúp đỡ ta trên con đường võ đạo thành thần là ok, không cần phải thêm khúc sau vào!"

" Vâng, vậy tên của ta là Hoàng Ánh, ta là khí linh của hệ thống, người sẽ giúp đỡ chủ nhân trên con đường võ đạo."

Hoàng Ánh nhận lệnh, nàng nói chậm rãi và ngưng ngay cái khúc con đường võ đạo, sau đó thì nhìn hắn.

" Được rồi, nàng tên là Hoàng Ánh, là khí linh của hệ thống!"

Bắc Minh Dạ nói để xác nhận một lần nữa. May thay hắn ngắt ngay chứ nếu không chắc có tới sáng mai thì lời giới thiệu nó mới kết thúc.

Ừm... ừm...

Hoàng Ánh gật gật đầu, khuôn mặt như trẻ con dễ dạy nhìn Khương Võ Thần.

" Cái hệ thống Môn Đồ Sắc Tu này là như thế nào? Vận hành ra làm sao? Nàng mau giải thích cho ta nghe."

Bắc Minh Dạ hỏi nàng, hắn đây tuy đọc và học nhiều motip của thể loại tu tiên hệ thống, nhưng cái gì thì cái, phải tìm hiếu cách vận hành của nó thì mới có làm ăn gì, hắn đâu phải đi guốc trong bụng của hệ thống đâu mà không cần biết cách vận hành.

" Thưa chủ nhân, hệ thống Môn Đồ Sắc Tu..."

Hoàng Ánh nghe vậy cũng nhanh chóng trả lời, nàng vừa nói xong cái tên hệ thống lại bị hắn cắt ngang.

" Ngưng, từ nay nàng hãy gọi ta là thiếu gia! Đừng gọi là chủ nhân!"

"Sao vậy chủ nhân?"

Hoàng Ánh nghe mà khó hiểu, thuộc hạ gọi chủ nhân có gì là sai à?

" Nghe nó xa vời quá, từ nay gọi thiếu gia đi!"

Bắc Minh Dạ phất phất tay, hắn đây là không quen với cách gọi là chủ nhân cho lắm, vẫn là thiếu gia quen thuộc hơn!

" Vâng thưa thiếu gia."

Hoàng Ánh gật gật đầu, sau đó lại tiếp tục trả lời câu hỏi của hắn:

" Hệ thống Môn Đồ Sắc Tu, hay gọi tắt là hệ thống Sắc Tu, là loại hệ thống sinh ra để phục vụ cho thiếu gia, không từ mọi thủ đoạn giúp thiếu gia thành công trên con đường võ đạo thành thần, trong cái thế giới mạnh được yếu thua này, cách duy nhất để thành "Thần" không phải là cứ tu luyện chăm chỉ cho xong, tuy nhiên hệ thống sẽ giúp đỡ thiếu gia để có một ngày đứng trên đỉnh vũ trụ, khiêu chiến Thiên Đạo, từ đó sáng lập ra một thế giới mới cho bản thân. Và để có thể giúp đỡ cho thiếu gia, hệ thống sẽ lần lượt ban ra các loại nhiệm vụ hệ thống, chỉ cần thiếu gia hoàn thành thì sẽ nhận được phần thưởng rất hậu hĩnh đến từ hệ thống, dĩ nhiên nếu thất bại cũng phải trả một cái giá rất cao, cho nên chủ nhân đừng để nhiệm vụ thất bại."

" Là một hệ thống cấp bậc, dĩ nhiên sẽ có chức năng "thăng cấp" hệ thống, hiện tại thì hệ thống chỉ vừa mới sinh ra nên vẫn còn là cấp 1, quyền hạn có thể sẽ rất ít, thiếu gia cần không ngừng mạnh lên để thăng cấp hệ thống, dĩ nhiên đẳng cấp hệ thống càng cao thì quyền lợi, quyền hạn hay chức năng cũng sẽ càng nhiều, từ đó giúp chủ nhân đạt đến cảnh giới "Thần" nhanh hơn."

" Hệ thống vạch sẵn đường đi, nên thiếu gia muốn đi như thế nào là quyền của thiếu gia!"

Hoàng Ánh giải thích cả một tràng dài, hai mắt lóe lên sự tự tin.

" Như vậy cũng tốt, không cần phải thuộc kiểu bug hack các kiểu là ok rồi!"

Bắc Minh Dạ gật đầu hài lòng, dù sao thì tự làm mới có ăn vẫn là đạo lý, hệ thống chỉ cần buff không quá tay thì ắt hẳn mọi thứ sẽ dễ dàng, bật hack hay bug các kiểu rất nhanh sẽ khiến hắn cảm thấy nhàm chán.

Keng, hệ thống phát động nhiệm vụ chính tuyến: Khởi Đầu Cho Con Đường Thành Thần, phần thưởng chưa rõ, nhiệm vụ thất bại: Chết ngay lập tức.

Chú thích nhiệm vụ: Trong vòng một trăm năm xưng Đế ở Á Châu Đại Lục, khuất phục Tứ Thần Quốc, dùng Võ Hồn Đại Lục làm bàn đạp tiến xa hơn trên con đường Võ Đạo Thành Thần.

Keng, hệ thống phát động nhiệm vụ phụ tuyến: Khởi Đầu Cho Một Sắc Đạo, phần thưởng chưa rõ, nhiệm vụ thất bại: Trở thành thái giám.

Chú thích: Tìm kiếm nữ nhân đầu tiên, khởi đầu cho công cuộc sắc đạo tu ma, từ đó thu thập hậu cung.

Hệ thống lần lượt ban phát hai cái nhiệm vụ, Bắc Minh Dạ đọc xong liền á khẩu, sợ hãi nhìn vào nhiệm vụ thất bại. Cmn, chưa gì một cái chết, một cái thì thành thái giám,

" Khụ, thiếu gia đừng quá chú tâm vào cái dòng nhiệm vụ thất bại để làm gì, chỉ cần nằm trong khả năng của thiếu gia thì hệ thống mới ban hành thôi."

Hoàng Ánh ho khan một tiếng, sau đó lên tiếng khuyên nhủ.

Hừ...

Bắc Minh Dạ ném ánh mắt hình viên đạn nhìn nàng, sau đó quay lại trầm ngâm.

" Thiếu gia biết vì sao nơi nay gọi là thực lực vi tôn không?"

Thấy hắn trầm ngâm, Hoàng Ánh nhẹ giọng hỏi.

" Dĩ nhiên là biết rồi! Nàng định là dùng thực lực để thu thập hậu cung, như mấy cha hoạn quan đi tìm thê thiếp chứ gì!"

Bắc Minh Dạ chậm rãi đáp, hắn một tay đỡ trán. Ôi trời, sao cái nhiệm vụ này như thể khó khăn đối với hắn quá vậy!

" Giang sơn dễ đổi, lòng người theo đó cũng dễ đổi thay! Thiếu gia đừng lo lắng quá, hơn nữa nhiệm vụ cũng không nói khi nào hoàn thành mà."

Hoàng Ánh lên tiếng khuyên nhủ.

" Ừ nhỉ, không có thời gian cụ thể! Vậy thì cứ để bình thường, chỉ cần thực lực cao thì ngại gì không tìm được nữ nhân cơ chứ!"

Bắc Minh Dạ chợt hiểu ra, sau đó tán thưởng nhìn Hoàng Ánh. Hắn tuy IQ cao nhưng không phải không có lỗ hổng, hắn không để ý tới cái việc không có thời gian hoàn thành cụ thể, cũng may nhờ cô nàng Hoàng Ánh này nhắc nhở.

" Tiếp theo là phần quà mà hệ thống gửi cho thiếu gia."

Hoàng Ánh chậm rãi lên tiếng, nói xong liền lấy từ trong không gian một cái gói quà đỏ đưa cho hắn.

" Là Lễ Bao Tân Thủ?"

Nhìn gói quà trên tay, Bắc Minh Dạ lập tức nhận ra ngay. Những ai sở hữu hệ thống đều có phần quà đầu tiên này, hiển nhiên phải bao gồm cả hắn.

" Thiếu gia mở ra đi, xem bên trong có gì!"

Hoàng Ánh lên tiếng, nàng mong chờ xem lần này thiếu gia nhà nàng nhận được gì, dù sao nàng cũng chỉ là khí linh nên không đủ quyền hạn để được biết.

" Vậy thì... Lễ Bao Tân Thủ! Mở!"

Bắc Minh Dạ cũng chẳng chờ đợi thêm, hắn ra lệnh mở Lễ Bao Tân Thủ.

Bụp...

Lễ Bao Tân Thủ rời khỏi tay hắn mà bay lên không trung, sau nó phình to rồi vỡ tan trong ánh mắt của Bắc Minh Dạ và Hoàng Ánh. Sau đó thì lớp bụi bay đi, để lại trên không trung ba loại đồ vật rồi rơi hẳn trên tay của Bắc Minh Dạ.

" Đây là...?"

Nhìn ba món đồ vật trên tay, Bắc Minh Dạ đưa mắt nhìn Hoàng Ánh, tỏ ý bảo nàng giải thích đi.

" Chúc mừng thiếu gia nhận được ba món vật bảo do hệ thống gửi tặng trong Lễ Bao Tân Thủ, bao gồm: Một món Triệu Hoán Võ Hồn Ngẫu Nhiên, một quyển Võ Kỹ Huyền Cấp Ngẫu Nhiên, một món Bảo Vật hình dáng Pháp Bảo cấp Địa, một bình Hoàn Thể Đan tổng cộng hai mươi viên Hoàn Thể Đan dược liệu bậc Tam phẩm."

Hoàng Ánh nhanh chóng giải thích, nói xong rồi nhìn Bắc Minh Dạ như chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

" Triệu Hoán Võ Hồn Ngẫu Nhiên có tổng cộng bao nhiêu cấp bậc?"

Bắc Minh Dạ hỏi tiếp, hắn cũng muốn biết thêm thông tin.

" Triệu Hoán Võ Hồn Ngẫu Nhiên sẽ bao gồm nhiều loại võ hồn ở khắp vũ trụ, thiếu gia có thể nhận được từ Phàm - Truyền Thuyết phẩm. Nếu thiếu gia may mắn nhận được Truyền Thuyết phẩm thì không chỉ thiên phú hay ngộ tính tăng cao, khả năng tu luyện cũng được tăng lên đáng kể, và nó cũng có khả năng tăng trưởng theo thời gian; còn nếu thiếu gia không may mắn chỉ nhận được từ những món dưới Truyền Thuyết phẩm thì có thể sẽ yếu hơn rất nhiều cho dù đối với cái gọi là Phàm phẩm cao hơn rất nhiều."

" Võ Hồn Truyền Thuyết..."

Bắc Minh Dạ hít sâu một hơi, toàn thân cảm thấy hưng phấn rất là nhiều.

" Vậy lập tức Triệu Hoán Võ Hồn Ngẫu Nhiên..."

Chẳng cần chờ đợi thêm, Bắc Minh Dạ lập tức dùng lệnh triệu hồi.

Keng, ký chủ muốn Triệu Hoán Võ Hồn Ngẫu Nhiên, xác suất tỷ lệ nhận được Truyền Thuyết Võ Hồn là 0.00000000000001%. Ký chủ muốn mở thì lập tức xác nhận.

Giọng nói hệ thống đáp lại làm Bắc Minh Dạ giật mình, nhìn xác suất nhận được Truyền Thuyết Võ Hồn hầu như là bằng không, nhưng hắn nào ngán chứ, hắn chơi tất tay.

" Mở!"

Keng, xác nhận triệu hoán cấp bậc Võ Hồn Ngẫu Nhiên, vui lòng chờ trong 30s...

Hệ thống vang lên tiếng xác nhận liền im bặt, Bắc Minh Dạ cũng với Hoàng Ánh một bên chờ đợi, cả hai ngóng trong xem rằng món quà mà ông Trời ưu ái sẽ là gì!

...Còn tiếp...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.