Sáng sớm hôm sau, Lý Trác Kiệt tỉnh lại, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh, đầu đau như búa bổ làm hắn không nhịn được kêu đau, tay ôm lấy vùng đầu đang âm ỉ.
" Con trai ta tỉnh rồi! Tạ ơn trời đất!"
Giọng nói trong trẻo của mỹ phụ vang lên. Lý Trác Kiệt vội vàng đưa mắt nhìn qua.
Đập vào mắt hắn là một mỹ phụ khoảng ba mươi tuổi, gương mặt đẹp tựa như tranh vẽ, khuôn đúc hình trái xoan tạo nét của một nữ nhân từng trải, vầng trán cao trắng trẻo, song nhãn đen tuyền lấp lánh như hang động không đáy, sóng mũi cao ráo, môi đỏ chúm chím, hai má hồng hào với lúm đồng tiền, nhìn nàng tựa như một tiên nữ hạ phàm trải qua sương gió, thùy mị và thành thục. Quả là nét đẹp mà hai từ "tạo hóa" không đủ để miêu tả.
" Ta đang ở đâu đây?"
Lần này Lý Trác Kiệt khó hiểu, hắn bây giờ không biết mình lại xuyên không đến nơi nào nữa.
" Dạ, con tỉnh rồi! Con làm ta lo lắng quá!"
Mỹ phụ vội ôm hắn vào lòng, nàng yếu mềm nói.
Cặp ngực to chèn ép khiến Lý Trác Kiệt có chút khó thở. Đôi mắt màu vàng ngớ ra, toàn thân bổng chốc căng cứng.
" Con... Con làm sao vậy?"
Thấy hắn không có phản ứng, mỹ phụ liền vội vàng nhìn hắn từ trên tới dưới.
" Ta không sao! Đây là đâu vậy?"
Lý Trác Kiệt lắc đầu hỏi. Hắn lúc này nhận thấy toàn thân có chút bất thường, nói một cách chính xác là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-sac-dao/2698160/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.