Theo từng đợt tiếng bước chân từ trong doanh trướng truyền ra, một nam tử trung niên đi ra, xuất hiện trước mặt đám người Cố Thiên Mệnh.
Nam tử sắc mặt ngưng trọng, dáng người tương đối khôi ngô, còn mặc một bộ khôi giáp xám, thoạt nhìn cực kỳ khí phách hiên ngang.
Ông ta, Phong Ngạo Cẩm, chính là thống soái đại tướng quân của Nhạn Hành quan, võ tướng nhị phẩm.
Phong Ngạo Cẩm chỉ mới bước ra, liền mang theo một cỗ uy áp sắc bén, làm cho mọi người cảm thấy tức ngực khó thở, tinh thần hoang mang.
“Tướng quân!”
Thân hình Phong Ngạo Cẩm vừa hiện ra, chúng tướng lĩnh cùng hiệu úy nhao nhao khom lưng, đồng thanh cung kính chào.
Cố Thiên Mệnh đứng ở phía sau mọi người, vẫn đứng bất động, chẳng qua hai mắt lại hơi nâng lên, không nhịn được đánh giá Phong Ngạo Cẩm.
“Chư vị tướng sĩ, theo tin tức nhận được, Nam Việt quốc đang tập kết gần 3 vạn đại quân muốn tấn công Nhạn Hành quan ta”.
Trên khuôn mặt tuấn lãng của Phong Ngạo Cẩm nổi lên một tia ngưng trọng, khôi giáp của ông ta lấp lánh hiện ra từng đạo hàn mang, phảng phất làm cho hư không ngưng động, không dám che đậy uy thế này.
“Cái gì?”, nghe vậy, mọi người đều ngẩng đầu lên chăm chú nhìn Phong Ngạo Cẩm, nội tâm kinh hãi, mở miệng kêu lên.
Một tướng lĩnh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt phát ra một chút sát ý không hề che dấu trầm thấp nói: “Hừ, Nam Việt quốc quả nhiên lớn mật, những năm gần đây nhiều lần xâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081635/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.