Cố gia! Cố Thiên Mệnh!
“Cố gia! Cái gì?”, thống soái Bắc Việt quốc sững lại, sau đó cả người run lên, trong giọng điệu còn toát lên vẻ không dám tin tưởng, liên tục hét lên: “Ngươi là người của Cố gia? Cố gia của Thiên Phong quốc?”
“Ta, Cố Thiên Mệnh, cháu trai của trấn quốc đại nguyên soái Thiên Phong quốc Cố Nghị, con trai của Thừa Mông tướng quân Cố Thừa Quân năm xưa, cũng là cháu trai của Huyết Hùng tướng quân Cố Ưu Mặc!”
Hai mắt Cố Thiên Mệnh sáng rực như đuốc nhìn thẳng vào đại quân Bắc Việt quốc, dõng dạc đáp.
Nếu đã quyết định chữa lành đôi chân cho nhị thúc Cố Ưu Mặc, hắn chắc chắn sẽ không có cách nào che giấu tu vi của mình.
Vì vậy hắn dứt khoát bá đạo tuyên bố giữa sa trường, khiến toàn bộ người trong thiên hạ đều biết rằng, Cố Thiên Mệnh hắn là người của Cố gia, để cho hàng trăm triệu sinh linh hiểu rằng uy danh của Cố gia hắn vẫn đứng vững trên đỉnh cao, không phải là thứ người khác có thể tùy tiện xem thường.
Lời này của Cố Thiên Mệnh không chỉ khiến thống soái Bắc Việt quốc kinh ngạc thất sắc mà còn khiến vô số người đang có mặt phải nghẹt thở và lộ ra biểu cảm chấn động.
Thống soái Bắc Việt quốc hô hấp ngưng trệ, hắn ta phảng phất nhìn thấy hình ảnh của nhiều năm trước, lúc hắn ta vẫn chưa phải là đại tướng của Bắc Việt quốc mà chỉ là một phó tướng thôi.
Rất nhiều năm trước, một thanh niên mặc quần áo bị huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081599/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.