Ông cụ Cố thực sự cảm thấy rất bức bối, vốn dĩ khi kêu Lý Thiên Nguyên đồng ý cho Cố Thiên Mệnh ở rể tại Lý gia đã là một việc rất mất thể diện, sao bỗng dưng trước khi dọn vào ở rể, ông ta lại để cháu gái quý giá của mình gả cho Thiên Mệnh đây?
Sau đó lại kết hợp với cuộc gặp gỡ giữa Cố Thiên Mệnh và Lý Thiên Nguyên trước đó, ông lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt này.
“Ha ha, chỉ biết nhiều hơn ông một chút thôi”, Lý Thiên Nguyên có chút ngượng ngùng gượng cười hai tiếng, sau đó cùng ông cụ Cố sóng vai đi tới cửa lớn đại điện.
“Được lắm! Thứ khốn kiếp nhà ông, ông đây còn đang thắc mắc sao ông lại đột ngột thay đổi ý định, vậy mà chấp thuận để Sương Nhi gả cho Thiên Mệnh, thì ra là đã sớm biết uẩn khúc trong đó”.
Ông cụ Cố giả vờ căm giận thổi râu trừng mắt, nhưng sự tươi vui giữa hai đầu lông mày lại càng thêm nồng đậm.
“Lão Cố, sao ông lại mắng chửi người khác rồi? Hơn nữa, đây rõ ràng là vấn đề của chính ông. Ông và Thiên Mệnh sớm tối chung sống hai mươi năm, bản thân ông không nhận ra còn muốn trách ta? Nào có đạo lý đó, đúng thật là”.
Lý Thiên Nguyên quăng cho ông cụ Cố một cái trợn trắng mắt, cố tình mang theo chút châm chọc.
“Ông!”, ông cụ Cố nghĩ tới bản thân vậy mà cũng bị Cố Thiên Mệnh lừa gạt, hơn nữa vừa lừa chính là có khả năng suốt mười năm đằng đẵng, lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081593/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.