Nghe vậy, bàn tay trắng nõn đánh Tiểu Tử của Lý Sương Nhi liền khựng lại giữa không trung, đôi mắt đẹp khẽ chớp rồi trở nên ngây dại.
Trái tim rối loạn, gương mặt tuyệt đẹp thất sắc, Lý Sương Nhi lúc này không khỏi nín thở.
Cảnh giới Linh Huyền sơ kỳ… chấn động hàng vạn quân địch… vang danh thiên hạ…
Từng chữ nối tiếp từng câu đâm vào chỗ sâu trong lòng Lý Sương Nhi, dấy lên từng tầng sóng lớn, môi đỏ mím chặt của nàng đã có chút tái nhợt.
“Huynh… đây mới thực sự là huynh sao? Không ra tay thì thôi, một khi hành động nhất định khuấy đảo thiên hạ, chấn động tứ phương sao?”
Chỉ với lời truyền từ Tiểu Tử, trước mắt Lý Sương Nhi đã phác họa lên một người đàn ông anh tuấn khoác áo giáp đen bạc, tay nắm trường thương đen sừng sững đứng giữa gió cát trận mạc..
Nơi sâu thẳm trái tim nàng như một mặt hồ yên ả, bỗng nhiên rơi xuống một giọt nước tuy nhỏ nhưng đủ vẽ lên một gợn sóng rồi không ngừng lan rộng ra bốn bề.
…
Bích Hoa lâu, Minh Yên các.
Một cô gái mặc váy dài màu tím cô độc ngồi bên cạnh chiếc đàn cổ, gương mặt nàng ta yêu kiều như đóa phù dung rộ nở. Nàng ấy, chính là Trình Khả Vi, là cô nương khi Cố Thiên Mệnh chưa thức tỉnh lục thức và tiếp nhận kí ức của kiếp trước muốn lấy làm vợ trong lời đồn.
“Vi tỷ tỷ, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Ngoài cửa đình, một cô gái với thân hình lả lướt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081591/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.