Hàn Ngụy hít một hơi thật sâu rồi kêu lên một tràng: “Cố ca, huynh thực sự giống như trong lời đồn đại kia? Không thể nào! Huynh mấy cân mấy lạng ta còn không rõ sao, sao lại đột nhiên… thành như vậy rồi?”
Hàn Ngụy hoàn toàn không biết nên biểu đạt nội tâm chấn động của mình như thế nào mà có chút nói năng không đầu không đuôi.
“Được rồi, ngồi xuống từ từ nói, có muốn uống một chén trà không?”, nhìn dáng vẻ thật thà chất phác này của Hàn Ngụy, Cố Thiên Mệnh nở nụ cười thoải mái rót cho hắn một chén trà.
Hàn Ngụy nhận lấy chén trà Cố Thiên Mệnh đưa tới rồi uống một hơi cạn sạch, sau đó vẫn nhìn hắn chòng chọc, đánh giá từ trên xuống dưới một lượt: “Cố ca, huynh thực sự là Cố ca của ta sao? Thiên tài vô song? Đây là còn là dáng vẻ ban đầu của huynh sao? Ta nhớ là, huynh còn vô dụng hơn ta mà!”
Còn vô dụng hơn ta…
Dù lời nói ra không xuôi tai cho lắm nhưng sự thật đúng là như vậy. Kinh mạch của Cố Thiên Mệnh trước kia tắc ứ, hoàn toàn không thể dẫn khí nhập thể hay nói cách khác chỉ là một người bình thường. Mà Hàn Ngụy lại thừa hưởng tư chất từ cha ông, chỉ là hắn ta từ nhỏ ham chơi thành thói nên tu vi mới không đáng nhắc tới, nhưng cũng tốt hơn nhiều so với Cố Thiên Mệnh của trước kia.
"Cút! Nói vớ vẩn gì đó”, Cố Thiên Mệnh quăng cho Hàn Ngụy một cái trợn trắng mắt, có chút bực bội quát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/3081559/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.