Trên mặt ông cụ Cố cùng Huyết Xích Quân lúc này đều mang biểu cảm phức tạp, không hiểu nổi tại sao thái tử Nam Uyên quốc lại thả mình rời đi. Đổi lại là bất kỳ hoàng triều nào gặp phải chuyện này, không phải là nên đuổi cùng giết tận bọn họ để chấn chỉnh quốc uy sao?
Tay phải Cố Thiên Mệnh nắm Kinh Hồng kiếm, hơi ngước mắt nhìn thẳng vào Hiên Viên Hạo Vận, hai người cứ như vậy trầm lặng nhìn đối phương, trong lòng đều có suy nghĩ riêng.
"Đi!”
Cố Thiên Mệnh thu lại những sợi kiếm ý phát ra từ Kinh Hồng kiếm, sau đó nhặt lên hộp kiếm đã dính đầy máu tươi ở một bên, trầm giọng nói với mấy người ông cụ Cố.
Thật sự có thể rời đi sao? Sẽ không có âm mưu gì đó chứ?
Trên gương mặt chúng tướng sĩ Huyết Xích Quân giăng đầy nét hoài nghi, có chút sửng sốt.
Cố Thiên Mệnh chẳng đoái hoài tới những tướng sĩ Nam Uyên đang nhìn chằm chằm như hổ đói muốn lao vào vào cắn xé kia, sau khi nhìn Hiên Viên Hạo Vận một cái thật sâu liền cất bước đi về phía cửa đại điện.
Cùng với sự dẫn đầu của hắn, mấy người ông cụ Cố cũng siết chặt đao gươm sắc bén trong tay, bắt đầu di chuyển.
Cố Ưu Mặc thấy vậy thì nhẹ giọng nói với Mạc Diệu Lăng: "Công chúa, mời".
Mạc Diệu Lăng không đáp lại, cắn hàm răng ngà đi theo mọi người, cùng là hướng cổng lớn của hoàng cung Nam Uyên quốc.
Cố Ưu Mặc theo sát sau người Mạc Diệu Lăng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2644145/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.