Trong vài ngày tiếp theo Cố Thiên Mệnh mỗi ngày đều cắt cử một đại quân tiến đánh nhưng không mạnh mẽ tấn công, lợi dụng cách này để tiêu hao sĩ khí cùng sức nhẫn nại của binh lính Bắc Việt Huyền Lạc quan.
Hôm nay hắn đích thân dẫn một đội thiết kỵ phi nước đại kêu gào dưới chân tường thành của Huyền Lạc quan, thấy được vẻ mặt uể oải cùng sự lơ đãng trong mắt đám sĩ tốt kia.
Hắn liền biết rằng nhiều binh sĩ Bắc Việt đã quen với tình huống này, quen với việc đại quân Huyết Xích đánh chiêu bài nhử diễu võ dương oai mà thôi.
“Rút lui!”
Hắn lại một lần nữa ra lệnh rút quân.
Lần này ngay cả bắn tên thị uy Huyền Lạc quan cũng lười làm, để mặc cho Cố Thiên Mệnh cùng đại quân Huyết Xích chạy tới chạy lui dưới tường thành, đối với chuyện này tướng thủ thành là Âu Bác Xuyên cũng chỉ cau mày, không ai biết trong lòng ông ta đang suy nghĩ gì.
Trở lại nơi đóng quân, Cố Thiên Mệnh trực tiếp đi đến trước mặt Cố Ưu Mặc, nói: “Nhị thúc, thời cơ đã không sai biệt lắm, đêm nay người đích thân đột nhập thăm dò thực hư của Huyền Lạc quan đi!”
"Ừm”, Cố Ưu Mặc nặng nề gật đầu: “Nếu cứ tiếp diễn như vậy, sĩ khí của chúng tướng sĩ Huyết Xích Quân chúng ta cũng sẽ thụt giảm mất, đã đến lúc chuẩn bị cho cuộc đại chiến chân chính rồi”.
Liên tục giả vờ công thành nhiều ngày như vậy không chỉ mài mòn tinh thần cảnh giác của binh lính Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2644114/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.