Cố Thiên Mệnh hơi nheo mắt, nhìn thật sâu vào Tống Thi Vân duyên dáng, sao có thể không biết trong lòng nàng ta đang suy tính gì? Muốn Cố Thiên Mệnh hắn nợ ân tình nào có dễ dàng như vậy.
"Không cần, tuy tiền rượu đắt đỏ nhưng ta vẫn trả được ', Cố Thiên Mệnh khẽ mím môi mỏng, cười đến thanh nhã.
Một lúc sau ba người thị nữ xinh xắn bê ba vò rượu tới trước người Cố Thiên Mệnh.
"Thiên Vũ Hầu là anh hào cái thế trong thiên hạ ngày nay, ta và Liễu Trần các đã sớm ngưỡng mộ từ lâu. Hôm nay có thể gặp được người thật, không có cách nào có thể bày tỏ sự ngưỡng mộ trong lòng, chỉ có thể dùng vài vò Bách Hoa Túy này để tỏ thành ý, hy vọng Thiên Vũ Hầu không trách móc”.
Tống Thi Vân lúc này đã không quan tâm đến ngân phiếu mấy chục ngàn lượng nữa, mà cực kỳ khách khí cười dịu hiền với Cố Thiên Mệnh.
“Nếu Thiên Vũ Hầu không chê phòng ốc thô sơ của Liễu Trần các, vậy để đích thân ta rót rượu phục vụ cho ngài, chuộc lỗi một phen, thế nào?”, giây tiếp theo, Tống Thi Vân lại hơi nghiêng người, cất tiếng lanh lảnh.
Dáng vẻ mê hoặc quyến rũ này của nàng ta khiến không ít người đang có mặt nhịn không được nuốt nước bọt khan, có chút miệng đắng lưỡi khô. Nhưng Cố Thiên Mệnh lại không hề nao núng mà mỉm cười, đáp: “Không cần, ta lấy rượu liền rời đi”.
Thật quá không biết thương tiếc giai nhân rồi!
Đây là nhận định của tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643956/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.