Cố Thiên Mệnh không kìm được nhíu mày khi nghe thấy ông lão điên một lần nữa thấp giọng lẩm bẩm, sau đó ngẩng đầu nhìn Tống Thi Vân hỏi: “Xin hỏi Bách Hoa Túy này có từ đâu? Nơi nào còn bán?”
Nghĩ tới việc người mà mình vừa đòi tống cổ chính là vị cường giả tuyệt thế hộ vệ bên cạnh Cố Thiên Mệnh, thân thể mảnh mai của Tống Thi Vân lại run lên.
Nàng ta hiểu rất rõ cường giả Địa Huyền đỉnh phong có ý nghĩa như thế nào, cho dù nàng ta và tất cả người ở đây bị một chưởng vỗ chết thì e rằng Mạch Dương quốc cũng sẽ không dám trở mặt đứng ở thế đối địch, vì cường giả cấp bậc này không phải là nhân vật mà họ có thể đắc tội tới nổi.
"A...", Tống Thi Vân giật mình thốt ra một tiếng, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh mới giữ cho nàng bình tĩnh, đáp: “Nghe nói Bách Hoa Túy do một người con gái dùng kỹ thuật độc nhất ủ thành từ trăm năm trước, người đời cũng truyền tai nhau rằng Bách Hoa Túy trên thế gian này đều do một tay nàng ta làm ra, và đã không thể nấu ra được nữa”.
“Một người phụ nữ trăm năm trước ủ ra?”
Mày rậm Cố Thiên Mệnh khẽ nhíu, ánh mắt chuyển sang ông lão điên bên cạnh.
“Vâng”, Tống Thi Vân kiên nhẫn khom người trả lời, không khỏi mang theo sợ hãi liếc ông lão điên.
"Người phụ nữ đó là ai?", Cố Thiên Mệnh trầm ngâm hỏi.
"Không biết, đã qua trăm năm năng lực ta có hạn, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643954/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.