Cố Thiên Mệnh mím đôi môi mỏng, cực kỳ trang trọng nói với Hàn Ngụy.
Vừa nghĩ đến những gì mình đã làm năm đó, hắn liền có chút bất lực. Chỉ là sự tình đã đến nước này, những rắc rối năm đó quả thực là do bản thân gây nên, vì vậy chỉ có thể âm thầm nuốt xuống.
"Huynh yên tâm, Cố ca, ta chắc chắn sẽ không nói ra ngoài đâu, ta bảo đảm đó", Hàn Ngụy cười toe toét đáp.
"Được! Vậy ngươi trở về trước đi, mấy ngày nữa ta sẽ tới Hàn gia thăm hỏi", Cố Thiên Mệnh phẩy tay tỏ ý không tiếp, hắn lười phải lôi thôi với Hàn Ngụy.
"Được! Bất quá Cố ca, huynh phải tới sớm nha! Nhất định phải tới sớm đó”.
Hàn Ngụy nặng nề gật đầu đáp, trước khi rời đi còn không quên dặn dò thêm vài câu.
Nhìn Hàn Ngụy giấu giấu diếm diếm rời khỏi Cố gia, Cố Thiên Mệnh không khỏi lắc đầu cười khẽ.
Sau đó, hắn chậm rãi khôi phục vẻ mặt lãnh đạm thường ngày, trong đầu không kìm được xẹt qua một bóng người yêu kiều, dường như sợi dây nào đó dưới đáy lòng khẽ khàng bị khuấy động.
“Vẫn là tới Lý gia xem xem!”
Hắn đặt xuống ly rượu trong tay rồi chậm chạp đứng dậy, chiếc áo bào màu trắng nhẹ nhàng tung bay trong gió, mang đến một loại cảm giác phiêu dật thanh nhã.
Sau khi Cố Thiên Mệnh rời khỏi Cố gia liền đi thẳng về phía Lý gia.
Dọc một đường này có vài người nhận ra Cố Thiên Mệnh đều cung kính hô tên, không dám có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-kiem-than/2643856/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.