Nhìn thấy người này đã lớn tuổi như vậy vã lại tu vi lão Võ Thừa hắn cũng không có cảm nhận được đích xác, chỉ có thể chắc chắn rằng người này tuyệt đối đã đạt đến Vô Thượng. vậy mà cư nhiên lại chủ động tìm đến chỉ mong nhận được một cái gật đầu từ hắn về việc người này xin lỗi.
Nhìn bộ dạng thành tâm thành ý của lão, với tính tình của Võ Thừa hiển nhiên nở nụ cười thân thiện.
- Phùng lão cũng không nên quá câu nẹ,khi sáng cũng là ta không kiềm chế được xúc động, ngươi đừng bận tâm.
Phùng Lão lặp tức miễm cười hòa ái nhưng trong lòng lại hét lớn.
- Ngươi một cái Linh Hoàng cường giả bằng một ánh mắt làm cho hơn hai mươi người thiệt mạng, rồi hung hăng nhìn về phía ta, chỉ nói là ngươi xúc dộng nhưng ngươi có biết thời khắc đó lão già như ta muốn mềm nhũng cả đôi chân rồi không? Ngươi cái tên này....
mặc dù trong lòng hét thảm nhưng gương mặt già nua của Phùng Lão thì nở ra nụ cười tươi như hoa dâm bụp làm cho Hải Sa đứng ở một bên lặp tức đứng nép phía sau lưng của Bạch Diện chỉ dám len lén nhìn lão.
- Chẳng hay đại danh quý tánh của huynh đài là.
Sau khi Phùng Lão ngồi xuống một bên liền bắt đầu lên tiếng nói. thế nhưng lời lão vừa dứt lại thấy dường như người đối diện mình đôi lông mài hơi nhíu lại.
Võ Thừa khi nghe lão hỏi củng có chút không chủ động nhớ về lời dạy của Tinh Gia khi trước.
" Giang hồ hiểm ác, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-gioi-chi-ton/1080207/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.