“Hả?”
Lâm Nhất Thần sững người, vội vàng lắc đầu: “Là anh bị che mờ hai con mắt, đặt niềm tin nhầm người. Nếu người máy này nguy hiểm đến thế thì tất nhiên không thể tặng cho Hi Hi được. Thế này đi, hôm khác anh sẽ bù bằng một món quà tốt hơn!”
“Không cần đâu!”, Ngu Đình lạnh lùng đáp trả.
Thấy vậy, Lâm Nhất Thần đành phải ngậm miệng, không nói thêm gì nữa. Ngu Đình đang trong cơn giận nên giữ hiềm khích lớn với gã, lúc này mà còn tranh cãi với Ngu Đình thì cơ hội của gã càng thêm mỏng manh.
Đúng vào lúc này, vài âm thanh dừng xe rất chói tai vang lên bên ngoài.
Bảy tám chiếc xe đa dụng dừng trước cổng biệt thự của nhà họ Ngu.
Theo sau đoàn xe đa dụng là một chiếc xe tải màu đỏ mới tinh.
Đằng sau chiếc xe tải này còn kéo một container siêu khủng.
Mà người đang ngồi trong buồng lái của xe tải chính là Chu Vinh Huy.
Anh ta tức tối chửi bới ầm ĩ: “Lái có mấy cái xe đa dụng thôi mà cứ như kinh khủng lắm, lại còn cướp đường trong cái ngõ này nữa hả! Vốn dĩ tao định đỗ xe ở cổng biệt thự nhà họ Ngu kia kìa, bây giờ thì hay rồi, bị một đám ngu ngục không biết muốn làm cái gì chiếm mất chỗ! Mẹ kiếp tao mà còn phải xếp hàng hả! Có biết tao đang kéo theo một trăm triệu tiền mặt không? Giờ mà khoe ra chắc chúng mày sợ xanh mật!”
Cửa mở ra, khoảng hai mươi người đàn ông cao to lực lưỡng mặc âu phục đen tuyền và đeo kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-kim-vuong-bai/1103204/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.