Không khí trong phòng vẫn ngột ngạt hòa lẫn tiếng hít thở hỗn loạn.
Đôi mắt anh mơ hồ đỏ ngầu, giống như dã thú nổi giận.
Mạc Tiểu Bắc thật sự không biết nên làm gì bây giờ, cô chỉ có thể hạ giọng nói chuyện nhẹ nhàng với anh, giống như sợ không cẩn thận anh sẽ bóp nát vai cô, sau đó ăn sạch không còn một miếng.
Vai đau vô cùng, nước mắt không tự chủ xuất hiện nơi khóe mắt, cô trừng to mắt nhìn khiến nước mắt kia ngưng tụ nơi đáy mắt, cố gắng vươn tay điềm đạm đáng yêu kéo góc áo anh, oan ức gọi anh: “Thiên Vũ Vũ Thần, anh làm sao vậy…”
Vẻ mặt Mạc Tiểu Bắc như vậy khiến cho hơi thở căng cứng kia của Thiên Vũ Vũ Thần có chút hòa hoãn, khối băng ngàn năm không đổi đâu đó trong lòng kia cũng trở nên mềm lại. Anh nghĩ, rốt cuộc vẫn muốn cho cô một cơ hội.
Anh dời bàn tay nóng bỏng kia của ra khỏi cần cổ trắng nõn thon dài của cô, đường vân trong lòng bàn tay giống như mang theo một loại rung động không cách nào nói rõ. Sau một lúc lâu, anh nâng mặt cô, nhìn chăm chú như đang nhìn một món đồ sứ.
Thiên Vũ Vũ Thần cúi người kề sát vào cô, hơi thở trong miệng mang theo hương rượu say thuần, tóc đen trên trán có chút lộn xộn lại khiến cho anh thêm phần mê hoặc lòng người.
Mạc Tiểu Bắc cứng người nhìn anh kề sát, chỉ cảm thấy khắp thế giới chỉ còn đôi mắt kia, thâm trầm như biển lại nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546778/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.