Trì Mạch phát hiện cô phân tâm, cũng theo ánh mắt cô nhìn qua, lại chỉ thấy một bóng lưng thon dài cùng một người đàn ông trung niên mập mạp cùng nhau rời đi.
Anh hơi sững sờ, Mạc Tiểu Bắc đã lên tiếng chào tạm biệt.
Chút không nỡ trong lòng kia như mọc rễ tùy ý sinh trưởng, nhưng anh vẫn ôn hòa mỉm cười, bình tĩnh giống như một đầm nước.
Sau khi Mạc Tiểu Bắc rời đi, một người đàn ông từ bên cạnh đi tới, toàn thân áo tây trang nhàn nhã, khóe mắt mang theo ý cười lại bao hàm chút tà mị, ánh mắt nhìn chung quanh sáng lấp lánh.
Anh ngồi đối diện Trì Mạch, lười biếng tựa lưng vào ghế nhướng mày, vẻ mặt mang theo trêu tức tiếc hận: “Chậc chậc, nữ sinh cực kỳ ngây thơ.”
Trì Mạch khẽ liếc anh một cái, cũng không nói lời nào, chỉ nhìn về hướng đường đối diện, khẽ nhíu mày.
Người nọ không chút để ý mỉm cười, đôi mắt lại hung ác khắc nghiệt, “Bạn trai của người nữ sinh này đã chết vì tai nạn xe hai năm trước, nghe nói, tính tình người này cực kỳ giống cậu!”
Ly cà phê dần trở nên lạnh, đầu ngón tay chạm vào mép ly mang theo cảm giác mát lạnh trong veo.
Trì Mạch khẽ kinh ngạc, lại cũng không biểu lộ ra, quay đầu thản nhiên nói: “Có ý gì?”
Người nọ cười hi hi, lại nhanh chóng thu lại ý cười, khẳng định nói: “Mạch, phụ nữ rất khó quên mối tình đầu của mình, huống hồ là do cái chết phân ly. Thiên Vũ Vũ Thần nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546777/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.