Đợi cho trời chiều buông xuống, sương chiều trầm trầm, Mạc Tiểu Bắc mới do dự đến cửa nhà.
Trong tiểu khu khắp nơi là hương vị quen thuộc, hoa cỏ quen thuộc, ngay cả người phát thư đi ngang qua cô cũng cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nhưng mà, cô không biết làm thế nào để bản thân lấp liếm mới tốt.
Chần chờ ấn chuông cửa, bên trong truyền đến tiếng bước chân vội vã, cô tưởng là mẹ. Cửa mở, lại lộ ra một khuôn mặt giống y như cô, vẫn là mái tóc đủ màu sắc, chiếc áo bó sát người đeo thắt lưng, bên dưới mặc một chiếc quần short ngắn, ngón chân trắng nõn, trên móng chân tràn đầy hình vẽ sáng bóng.
Mạc Tiểu Nam nhìn thấy Mạc Tiểu Bắc, câu nói đầu tiên chính là: “Em rể thần bí tương lai gì đó ở đâu rồi?”
Mạc Tiểu Bắc nhịn không được trợn trắng mắt. Cô đã không gọi cô là chị, thậm chí còn lật ngược phải trái gọi em. Cô gọi Thiên Vũ Vũ Thần là em rể, cũng không nhìn xem bản thân bao nhiêu tuổi!
Nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ cảm động, cái mũi cay cay vô cùng, tiến lên ôm lấy Mạc Tiểu Nam, làm cho Mạc Tiểu Nam sợ tới mức lanh lảnh hét lớn.
“Mẹ, mẹ mau đến xem này, Mạc Tiểu Bắc nổi điên rồi!”
Cô tức giận đến bật cười, nước mắt chực trào ra ngoài bị cô bức trở về.
Tiếp theo đúng là tiếng bước chân hỗn độn, mẹ Mạc ba Mạc một trước một sau chạy ra, nhìn thấy Mạc Tiểu Bắc đều nhẹ nhàng thở ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546749/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.