Khoé mắt Mạc Tiểu Bắc nhịn không được trợn trừng, rụt đầu về.
Khuôn mặt này cô đã nhìn qua rất nhiều lần, có điều, không thể phủ nhận, bộ dáng của anh quả thật rất tuấn tú.
Hạ Lạc lại cũng nhìn đến mê mẩn, con ngươi tối đen phấn khởi, “Có một ngày, tớ cũng phải học tập anh ấy thành công như vậy.”
Mạc Tiểu Bắc nhịn không được nhìn anh, sau đó cong mắt cười rộ lên.
Như vậy, thật tốt…
Có Hạ Lạc xách giúp, hai người thoải mái đi dạo phố một buổi trưa. Chu Huệ rất muốn oán thán cái gối ôm to trong lòng Mạc Tiểu Bắc kia, chiếm chỗ không nói, lại cũng không có tác dụng gì nhiều lắm, hơn nữa…
Hình mèo Garfield… thật là trẻ con.
Mạc Tiểu Bắc chỉ mím môi cười.
Gió nhẹ nhàng thổi qua, lộ ra khuôn mặt trắng nõn.
Gối đầu to không thoải mái, gối ôm mới thoải mái.
Ánh sáng tràn đầy từ cửa sổ lớn sát đất chiếu vào, chiếu sáng ly thuỷ tinh đựng sữa trên cái đĩa trắng tuyết. Bao bọc bởi ánh sáng nhàn nhạt, bên trong chiếc đĩa trắng tuyết nhỏ, bánh mì từng lớp màu cam vàng cuộn thành hình bông hoa, cam trắng hợp tông, tạo thành một ảnh xạ nhợt nhạt trên khăn trải bàn màu trắng, lờ mờ mang theo sắc tím.
Một bên, trong bình hoa thuỷ tinh trong suốt, hoa hồng vàng nở rộ, tầng tầng lớp lớp kề sát bên nhau, màu sắc sáng long lanh trong suốt, mùi hoa phảng phất bốn phía.
Thiên Vũ Vũ Thần vừa mới rời giường, sáng sớm nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546743/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.