Mạc Tiểu Bắc ngẩn ngơ, ngây thơ hỏi: “Có hay không loại thứ tư?”
Anh lạnh lùng cười, trên dưới đánh giá cô một phen: “Nhưng mà dựa vào điều kiện của em, ba loại này, một loại em cũng không đủ tư cách. Càng đừng nói là loại thứ tư.”
“Anh!”
Mạc Tiểu Bắc thiếu chút nữa nghiến răng, căm giận đóng cửa lại, xoay người lại vừa mạnh mẽ đá một cái, đặt mông xuống sofa, hai tay nắm đến phát run.
Tức chết cô, thật sự là gỗ mục không thể đẽo, thôi, tuỳ anh!
Kỳ thật, cô vì thương cảm anh, xung quanh anh dường như không có một người bạn có thể thổ lộ tình cảm, cô biết, người như vậy, cực kỳ cô độc.
Không biết khi nào có loại cảm tưởng này, lúc một người đứng ở đỉnh cao quyền lực cùng tiền tài, có được rất nhiều cũng mất đi rất nhiều.
Đạt được là kính ngưỡng cùng sùng bái của mọi người với bạn, mất đi, là sự cẩn thận che chở của bạn bè cùng sự quan tâm của người yêu.
Nhưng mà, đứng trước quyền lực cùng tiền tài, mọi người thường thường cảm thấy được cái sau cực kỳ nhỏ bé.
Cho nên lại có rất nhiều người vứt bỏ tất cả chạy về hướng kia.
Có lẽ, cô cũng là người như vậy, muốn thành công, muốn trở thành nhà thiết kế đứng đầu, nhưng mà cô không muốn mất đi bạn bè.
Có thể chia sẻ thành công có lẽ mới đúng là cái đẹp ngọt ngào nhất. Cô muốn loại kem có thể tản mát ra hương vị thành công này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546742/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.