Ed AshleyAshlie
Beta Hepc
"Anh hai, chị dâu, hai người tới rồi, " Đúng lúc đó, Phó Băng - em gái Phó Liệt từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy bọn họ liền lên tiếng, sau đó đi tới trước mặt rồi nhìn chằm chằm anh trai, "Ôh, anh hai, cái cà vạt này rất đẹp, rất hợp với anh."
"Thật sao?" Phó Liệt hỏi lại một câu, trong giọng nói có chút kiêu ngạo.
"Vâng" Phó Băng sờ cằm, đột nhiên nói: "Không đúng, trước kia phong cách của anh không phải như vậy, bình thường đều dùng cà vạt màu đậm, sao hôm nay lại thay đổi vậy hả?"
"Là chị dâu em mua đó." Phó Liệt nắm chặt vai Lệ Táp, cảm thấy thân thể cô hơi cứng nhắc, theo ánh mắt cô nhìn lại, thấy cô đang chăm chú nhìn người ngồi bên cạnh mẹ và bà nội, suy nghĩ điều gì đó, biết cô có lẽ đang hiểu lầm, ý cười nơi khóe miệng càng đậm.
"Em nói mà, " Phó Băng bĩu môi, tiến lên nắm lấy một bên tay Lệ Táp, "Chị dâu thật là tinh mắt!" Bởi vì trong nhà chỉ có một người lập gia đình nên Phó Băng trực tiếp gọi luôn là chị dâu, dù sao thì tạm thời mới chỉ có một người, sau này có nhiều thì đổi sang thành chị dâu thứ là được rồi.
Lúc này, Lệ Táp mới phục hồi tinh thần, biết hai người bọn họ đang bàn tán chuyện chiếc cà vạt mà co mua cho Phó Liệt, bỗng chốc có chút lúng túng. Mới vừa rồi còn ở nhà, anh vẫn chưa dùng tới, thế nào mà về đến đây đã thay đổi từ lúc nào rồi.
Phó Băng kéo cô đến đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-nhu-hoa-my-quyen-2/34537/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.